Lạc Dạ Thần là kiểu người tứ chi phát triển nhưng đầu óc thì đơn giản. Bản thân hắn thích vàng liền nghĩ người khác cũng thích vàng, vì thế hắn cố ý sai người dùng hoàng kim chế tạo một bức tượng Phật dâng tặng Tần hoàng hậu.
Kết quả, Tần hoàng hậu một câu khen cũng không có, qua loa bảo hắn lui xuống.
Lạc Dạ Thần trong lòng không phục những không dám biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể uất ức mà trở về chỗ ngồi.
Kế tiếp các hoàng tử khác từng người tiến lên dâng tặng lễ vật chúc thọ.
Tiêu Hề Hề chỉ là một lương đệ nho nhỏ của Thái Tử, không đủ cao quý để tiến lên dâng tặng thọ lễ. Nàng sớm đã mang thọ lễ giao cho ma ma quản sự bên Tần hoàng hậu, hẳn là giờ đồ của nàng nằm lẫn lộn với hạ lễ người khác đưa tới.
Duy trì tư thế ngồi quỳ một thời gian dài làm Tiêu Hề Hề cảm thấy bắp chân có chút tê dại.
Nàng lặng lẽ duỗi tay xoa xoa bắp chân mình.
Nàng cảm thấy động tác này của mình thực kín kẽ, dù vậy vẫn khiến Lạc Thanh Hàn chú ý tới.
Hắn quay đầu nhìn lại nhìn về phía nàng, hỏi: "Mệt rồi sao?"
Tiêu Hề Hề gật đầu, dáng vẻ đáng thương vô cùng.
Nàng cho rằng hắn sẽ an ủi vài câu, kết quả hắn lại chỉ nói bốn chữ.
"Ngồi nhiều sẽ quen."
Tiêu Hề Hề: "..."
Ngươi nếu không phải Thái Tử, sau này chắc chắn sẽ độc thân suốt đời!
Thật vất vả chờ đến phân đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3061314/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.