🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Liên tưởng từ chuyện vừa rồi tính mạng rơi vào nguy hiểm, lại nhớ đến câu "Huyết quang tai ương" của Tiêu lương đên.



Lạc Thanh Hàn trong lòng lờ mờ ra một cái suy đoán.



Chẳng lẽ, Tiêu lương đệ đã sớm biết hắn sẽ gặp phải nguy hiểm sao?



Nếu như vậy, nàng cùng toán thích khách kia có quan hệ gì?



Chẳng lẽ bọn họ là cùng một phe?



Nhưng nếu là cùng một phe, Tiêu lương đệ vì sao lại đưa hắn bùa hộ mệnh, còn chủ động nhắc nhở hắn phải cẩn thận có người ám toán?



Vô số nghi hoặc nảy lên trong lòng, làm Lạc Thanh Hàn nhìn chằm chằm bùa hộ mệnh trong tay hồi lâu.



Cùng lúc đó Đại hoàng tử cùng Nhị hoàng tử mang theo bọn thị vệ vội vàng tới, Lạc Thanh Hàn mới phục hồi lại tinh thần.



Hắn thu hồi bùa hộ mệnh, trên mặt khôi phục vẻ thanh lãnh đạo mạo như trước.



"Tam đệ, nghe nói ngươi gặp phải thích khách, có bị thương không?"



Ánh mắt Lạc Thanh Hàn nhìn hai vị huynh trưởng từng cái sắc lạnh, bọn họ thoạt nhìn tựa hồ là thật sự thực lo lắng, trên mặt tràn vẻ quan tâm.



Nhưng mà.



Ai biết bọn họ trong lòng là đang nghĩ gì chứ?



Nói không chừng đám thích khách kia chính là bọn họ chủ ý phái tới.



Lạc Thanh Hàn một năm trước được sắc lập làm Thái Tử, nhưng hắn vừa không là trưởng tử, lại không phải con vợ cả, thứ duy nhất hắn có thể dựa vào cũng chỉ có mẫu tộc của Hoàng Hậu.



Nhưng trong lòng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3061287/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng
Chương 4: Người của phái Huyền Môn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.