Chịu sự nhờ vả của ngườita, Vạn Quý Phi đành phải lập tức gọi điện thoại trưng cầu ý kiến của bà.
Bà nội nhà họ Vạn, XaThục Mai đã được tám mươi tuổi rồi, nhưng người dưỡng sinh (?),mặc dù đầu đầytóc bạc, thế nhưng vẫn như cũ khỏe khoắn. Trong nhà có một phòng khám nhỏ từxưa, bà dốc hết sức chống đỡ, vẫn có thể xuôi chèo mát mái, sự quyết đoán nàyso với người trẻ tuổi cao hơn rất nhiều.
Những người có y thuậttốt đều có tính tình kỳ quái, huống chi người sống đến từng tuổi này giống nhưbà, nhận được không ít vinh dự của một người thầy thuốc trung y. Bà đối vớibệnh nhân yêu cầu rất cao.
Đầu tiên phải tuyệt đốiphục tùng. Bệnh nhân phải nghe lời của thầy thuốc nói, phải tin tưởng y thuậtcủa bà, trong lòng không thể tồn đọng cho dù chỉ có một chút hoài nghi, bằngkhông bà thà rằng không nhận.
Thứ hai, bà đối với bệnhnhân nào cũng đều đối xử bình đẳng, đừng hy vọng trong nhà có tiền, liền có thểdùng tiền tài mà làm kiêu.
Từng có vị tự xưng phúhào mà đến, chưa hẹn trước liền xông vào phòng khám, để một cọc tiền ở trên bànngay trước mặt bà, yêu cầu bà vì hắn chẩn trị.
Lúc ấy người đợi bênngoài phòng quá nhiều, Xa Thục Mai cũng không tức giận, bà chính là coi thườngsự tồn tại của vị phú hào kia, vẫn như cũ thản nhiên từng bước từng bước xembệnh cho các bệnh nhân khác.
Không phải ai dùng tiềnlà có thể thông qua được, Xa Thục Mai xem bệnh cũng là muốn kiếm dùng tiềndùng. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-gia-lam/2458316/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.