Cầm di động trên tay, VạnQuý Phi thật cẩn thận ấn số, sợ sẽ ấn sai. Mới hai ngày không gặp, không biếthắn có nhớ cô hay không? Hiện tại là thời điểm ăn tối, hắn đang làm gì? Có tiệnnghe điện thoại hay không?
Một đường truyền chạy nhưbay, vượt qua eo biển ranh giới hai nước, ở trong ngàn vạn các đường truyềnmạch phức tạp khác, rốt cục cũng kết nối được với nhau. Có tiếng chuông tiếttấu ‘Đô đô’ truyền vào trong tai, Vạn Quý Phi yên lặng nhẩm đếm kỹ: Bốn, năm,sáu… Như thế nào còn không nghe?
“Alo?”
Tiếng nói cấp tốc mà lạiquen thuộc rốt cục xuyên thấu qua microphone phát lại đây, Vạn Quý Phi khóemiệng mở rộng ý cười, nũng nịu yếu ớt nói: “Anh nghe máy thiệt chậm nga.”
Nghĩ đến sẽ được đáp lạibởi niềm vui sướng, ai ngờ đối phương mở miệng chính là bùm bùm một trận rốnggiận: “Còn biết gọi điện thoại về? Buổi chiều ngày hôm qua cũng đã đến, em cưnhiên hiện tại mới báo bình an! Có phải mãi chơi đùa vui vẻ? Vui đến quên cảtrời đất?”
Vốn trong lòng đầy ngậpnhu tình, lúc này nghe lời nói như thế Vạn Quý Phi liền phát hỏa: “Hoắc DuẫnĐình! Anh quá đáng!” Nói xong không tiếp tục lãng phí, quyết đoán cúp máy.
Đáng giận! Mới chỉ đi xahai ngày liền mắng cô! Xú nam nhân!
Vạn Quý Phi vỗ về ngực,cố gắng làm cho chính mình thuận khí*. Một lát sau, nghĩ nghĩ,lại bấm một dãy số, lần này trả lời là một giọng nam trầm.
*Thuận khí: bình tĩnhlại
“Ba…”
Vẫn là cha tốt, cô làmnũng một chút là sẽ ổn. Đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-gia-lam/2458258/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.