Tân khách náo nhiệt, điệuWaltz lãng mạn, hương rượu thơm ngon, thức ăn tinh mỹ…
Hắn nói câu: “Anh sẽkhông để cho hôn lễ này vô thanh vô tức (im hơi lặng tiếng) liềntrôi qua.” Sau đó còn có hết thảy những thứ đã kể trên.
Vạn Quý Phi đã muốn khôngđếm được chính mình đã thu bao nhiêu lễ vật, miệng cười cứng ngắc, hắn rốt cuộctừ nơi nào tìm được nhiều người đến chúc mừng như vậy?
Tiệc tối đến tận đêmkhuya mới tan, khi lái xe đem đôi vợ chồng tân hôn trẻ này đưa về nhà, Vạn QuýPhi đã say chuếnh choáng.
“Tiểu bảo bối, đứng vững,anh muốn bật đèn.” Hoắc Duẫn Đình một tay kẹp dưới nách của cô, tay kia thì ởtrên tường sờ soạng. Chỉ chạm đến đến một cái chốt mở, liền nghe được cô ‘haha’ cười giãy dụa thoát khỏi cánh tay đang cản của hắn. Có lẽ bởi vì cước bộ lỗmãng, cứ thế cả người không đề phòng ngã luôn xuống mặt đất nhẵn bóng.
Hoắc Duẫn Đình nhìn bóngđen bất đắc dĩ lắc đầu, hắn ôm lấy cô đặt ở bên cạnh quầy bar nhỏ, thấp giọngmệnh lệnh: “Ngoan ngoãn không được nhúc nhích, bằng không lại rơi xuống nữa!”
Bên trong nhiệt độ khôngkhí tăng trở lại, nguyên lai vừa rồi hắn bật máy sưởi. Hoắc Duẫn Đình giúp côđem áo khoác ngoài cởi ra, lại khom người cởi đôi giày cao gót trên chân cô ra.Đem quần áo rất nặng trên người từ từ hạ, xoay người, xuyên thấu qua ngoài cửasổ chiếu vào ánh trăng, liền thấy cô cười hì hì nhìn chính mình.
Cô lỏa hai chân vòng ômlấy, đôi bàn tay nhỏ bé đoan chính đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-gia-lam/2458241/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.