Cao Du đưa ra ép Cao Tấn một mình tới gặp, nhưng bản thân hắn lại không dám đơn độc đối mặt với Cao Tấn.
Bởi vì quá sợ hãi, Cao Du gom hết cao thủ lại để đi bên cạnh bảo hộ mình, cho bọn họ vây xung quanh hắn, bảo đảm vạn vô nhất thất mới dám mở cửa chính từ đường.
Ngoài cửa, Cao Tấn đứng chắp tay, ánh mắt lạnh lẽo.
Cao Du vừa nhìn vào mắt Cao Tấn đã vô thức lùi một bước, ánh mắt né tránh, lưỡi cứng đờ, không nói nên lời.
Cao Tấn bước tới, Cao Du lập tức sợ hãi kêu to:
"Đứng, đứng lại! Đừng, đừng tới đây!"
Cao Tấn dừng bước, trầm giọng hỏi hắn:
"Ngươi muốn gặp trẫm để nói mấy thứ này sao?"
Một lát sau.
Cạnh hai chiếc bàn đá bên ngoài từ đường, Cao Tấn thong dong ngồi xuống, Cao Du ngồi phía đối diện dưới sự bảo hộ của mấy cao thủ.
"Ý trẫm vẫn như trước, có gì thì nói thẳng ra." Hai tay Cao Tấn chống lên đầu gối, thần sắc không kiên nhẫn.
Cao Du gom hết sức lực nói ra:
"Nếu Bệ hạ đã tới thì nói rõ nguyện ý đàm phán với tại hạ. Vậy thứ cho tại hạ nói thẳng."
Cao Tấn không nói gì, lẳng lặng nhìn Cao Du, dáng vẻ chờ hắn nói tiếp.
"Bệ hạ cảm thấy giữa ta và Cao Nguyệt, ai có giá trị lợi dụng hơn?"
Cao Du tỉnh táo lại, nói những câu đã chuẩn bị từ trước.
Cao Tấn không hiểu:
"Giá trị lợi dụng gì?"
"Bệ hạ đừng giả vờ hồ đồ, tại hạ thành tâm muốn trò chuyện với ngài." Cao Du nói.
Cao Tấn hừ lạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-dung-thuc-luc-chui-bay-ma-thuong-vi/1018188/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.