Lê hoa thôn trang đúng như cái tên của nó, mặt trước mặt sau đều trồng đủ loại hoa lê. Lúc chưa tới chỉ cảm thấy nơi này không đơn giản là một tòa điền trang, khi tới rồi mới phát hiện, thậm chí nó có thể sánh với một trang viên thành lũy cỡ nhỏ, thủ vệ đông đảo.
Hiện tại là mùa hè. Cây lê trong trang sai trĩu quả, trừ ít trái còn xanh, đa số đều đã chín vàng.
"Các ngươi tới đúng lúc lắm, vào mùa lê chín rồi, hôm qua điền trang đưa tới cho ta một giỏ, ta nếm thử thấy hương vị tạm được."
Bình Âm phu nhân vừa dẫn mọi người vào thôn trang vừa nói.
Tạ Khuynh ngửa đầu đi trên đường mòn hai bên đường toàn là cây lê, trông thấy nhánh lê phía trước rũ xuống một quả vừa vàng vừa to, lập tức cảm thấy thôn trang này có điều kiện quá tốt rồi.
"Nếu ta quen biết ngươi sớm một chút, ngươi tới đây vào ba bốn tháng trước lúc hoa lê nở khắp núi đồi, đó mới gọi là..."
Bình Âm phu nhân còn chưa nói xong, Cao Tấn đã hỏi:
"Phu nhân, lê trên cây này được hái không?"
Bình Âm phu nhân ngoái đầu nhìn thoáng qua Cao Tấn, không ngờ vị tiểu lang quân anh tuấn bất phàm này cả đoạn đường không nói câu nào, đến khi nói lại chỉ hỏi như vậy, lập tức gật đầu:
"Đương nhiên có thể, các ngươi theo ta tới thì chính là khách quý, lê ở chỗ ta các ngươi cứ hái thoải mái."
Cao Tấn không khách khí với bà, chỉ chắp tay nói một câu: "Đa tạ."
Sau đó hắn đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-dung-thuc-luc-chui-bay-ma-thuong-vi/1018184/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.