"Khụ..."
Mục Tuyết Y khó chịu ho khan, mê man tỉnh lại.
Sau khi mở mắt, nàng lập tức tìm kiếm bóng dáng Chu Chẩm Nguyệt: "A Nguyệt?"
Chu Chẩm Nguyệt và Cát Vi Nùng đang xúc tuyết trong nhà lên tấm nhựa cùng nhau, sau đó vận chuyển ra khỏi nhà để tránh tuyết đọng, miễn cho tuyết đọng quá nhiều, nửa đêm tràn qua tấm chiếu rơm rách tươm bên này.
Nghe thấy Mục Tuyết Y gọi mình, Chu Chẩm Nguyệt không hề dừng tay, chỉ đứng từ xa đáp lại: "Tôi ở đây."
Mục Tuyết Y ngẩng đầu nhìn, sắc trời đã gần tối, bọn họ ngồi vây quanh, ở giữa có một đống củi lớn vẫn chưa nhen lửa, có vẻ như chuẩn bị cho màn đêm buông xuống.
Thật không biết từ khi nào A Nguyệt và Cát Vi Nùng thu thập nhiều cành cây như vậy.
Cơ thể nàng quá suy yếu.
Vừa nãy ngủ say, chi bằng nói là nửa hôn mê.
Chu Chẩm Nguyệt xúc một xẻng tuyết cuối cùng, sau đó ném cái xẻng xuống, vỗ nhẹ lớp tuyết vỡ vụn trên tay rồi đi tới.
"Đói bụng không?" Cô cầm ba lô: "Lúc ở dưới chân núi tôi có mua bánh bích quy và bánh mì, em ăn trước đi. Chờ một lát nhóm lửa, tôi nấu mì cho em ăn."
Lâm Khả Ny ở một bên tò mò ngồi dậy, hỏi: "Chu tiểu thư, cô có mang nồi à?"
Chu Chẩm Nguyệt: "Không có, thế nhưng có mua ít giấy bạc. Vốn muốn dùng để nướng thịt vào đêm giao thừa, bây giờ có thể dùng nó thay thế cho nồi."
Dứt lời, cô lấy một cuộn giấy bạc, xé một tảng lớn, ngồi xuống bên cạnh Mục Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-dung-thuc-luc-chui-bay-ma-thuong-vi/1018089/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.