Nếu bây giờ Tống Hoành chỉ là một người bình thường, hoặc là một nam tử không phải là Hoàng Đế, lúc này Tô Tranh nhất định sẽ xông lên liều mạng bằng bộ xương cốt đã già này của ông, cho hắn một gậy, sau đó vừa đánh vừa mắng: "Ngươi là dâm tặc gian trá tà tâm, ức hiếp Đường Nhi của ta ba năm, bây giờ lại còn dám tới trêu chọc cháu gái của ta, quả thực là không biết xấu hổ, vương bát đản!"
Nhưng thực đáng tiếc, Tống Hoành vẫn là Hoàng Đế, cho dù Tô Tranh có tức giận, cũng không cách nào ruồng bỏ lễ nghĩa quân thần mà bản thân tuân thủ nghiêm ngặt từ thời tiên đế đến nay.
Tô Đường không ngờ bị gia gia phát hiện ra nhanh như vậy, vừa chột dạ lại vừa áy náy, cúi đầu tự động đứng ở bên người Tô Tranh, gọi một tiếng: "Gia gia."
Tống Hoành thấy Tô Đường đã đứng sang bên kia, lập tức cũng đi theo nàng đi sang, chống lại ánh mắt hận không thể đem hắn ra ăn tươi nuốt sống của Tô Tranh, vốn định gọi "Tô đại nhân" như trước kia, nhưng nhìn thấy Tô Đường bên cạnh cong khuôn miệng nhỏ nhắn kia vâng lời như vậy, sờ sờ mũi, có chút không được tự nhiên gọi một tiếng: ". . . . . . Gia gia."
Tô Tranh phẫn nộ: ". . . . . . . . . . . . . . . . . ."
***
Tục ngữ có câu không giơ tay đánh kẻ đang cười, đối mặt với tên tiểu hổn đản mấy năm gần đây đối chọi gay gắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-day-di-hoc/2972058/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.