Lỗ tai Tô Đường nóng lên.
Đây không phải là lần đầu tiên Tống Hoành ở trước mặt cô ăn nói nhỏ giọng, mềm mại như vậy.
Chỉ là thế này khiến cô. . . . . . thật sự rất xấu hổ nha.
Tô Đường nhẹ nhàng tách khoảng cách hai người ra một chút, không ngước mặt lên lầm bầm nói: "Ta không hề chọc giận ngươi nha."
Trái tim Tống Hoành như sắp bùng nổ, hận không thể chết đi ngay lập tức, thấy Tô Đường đẩy hắn ra một chút còn tưởng rằng cô lại không cần hắn nữa, nghe Tô Đường nói vậy, trong lòng mới thả lỏng, sợ giây tiếp theo Tô Đường liền đổi ý, hết sức lo sợ nói: "Không có, không có, là ta sai. Đều là ta sai."
Tô Đường trưng vẻ mặt kì lạ nhìn Tống Hoành.
Hoàng Thượng, bây giờ sao lại, không có khí khái như vậy?
***
Đây là ngày vui vẻ nhất mà Tống Hoành trải qua từ trước tới nay.
Thật không phải nói trước kia hắn sống không vui vẻ, nhưng thân là một thái tử sau đó là hoàng đế, niều vui của Tống Hoành từ nhỏ đến lớn cũng trộn lẫn rất nhiều nhân tố khác.
Mới trước đây phụ hoàng khen hắn học hành rất tốt, hắn rất vui, nhưng mà sau đó liền phải lo nghĩ càng phải dụng công đọc sách, để tránh lần sau phụ hoàng kiểm tra bài vở của hắn lại làm cho phụ hoàng thất vọng.
Lại sau đó, lúc phụ hoàng, mẫu hậu nói sẽ cưới cho hắn một thái tử phi hắn cũng vô cùng vui vẻ, bởi vì điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-day-di-hoc/2972033/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.