Tống Hoành cuối cùng vẫn để Tô Đường trở về nhà.
Nhìn thấy bóng dáng Tô Đường rõ ràng thở dài nhẹ nhõm một hơi sau đó hân hoan rời đi, Tống Hoành một cước đá thẳng vào hòn đá bên cạnh.
Tê ——
Tống Hoành đau, sau đó càng nghĩ càng cảm thấy được nghẹn khuất.
Hắn nhất định là điên rồi mới bận rộn cả một ngày chạy đến dưới lầu nhà Tô Đường, chỉ vì muốn xem cô son môi, hôn cô, sau đó lại bị lời nói và hành động phá vỡ không khí của cô làm cho tim gan đều đau.
Tống Hoành cảm thấy Tô Đường thật sự rất có bản lĩnh.
Trên chân còn ẩn ẩn đau, Tống Hoành nắm chặt nắm tay.
Hắn cũng không tin được chuyện này!
***********
Tô Đường về đến nhà, mẹ Tô nhìn cô một cái: "Làm gì xuống dưới lâu như vậy?"
Tô Đường khẩn trương nói dối: "Con với bạn ở dưới nói chuyện một lát."
"Chỉ biết nói chuyện thôi hả, con cũng không mời bạn lên nhà ngồi một lát." Mẹ Tô nói xong, cũng không truy cứu, chỉ là cảm thấy môi con gái hồng hồng bóng bóng, giống hệt như vừa đi ra ngoài về.
Xinh đẹp hơn rồi.
Tô Đường lách mình vào phòng ngủ, cô ngồi trước bàn học, mở sách vở ra, sau đó lặng lẽ lôi thỏi son Tống Hoành vừa mới tặng cô ra.
Tô Đường nhìn son môi nghĩ: Nhất định là cô đã quên cảm ơn Hoàng Thượng, cho nên Hoàng Thượng mới mất hứng.
Cảm nhận được cây son trên tay có chút nặng, bên ngoài vỏ son
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-day-di-hoc/2971994/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.