Tống Hoành cảnh cáo Tô Đường, bảo nàng ngậm chặt miệng, chuyện phát sinh tối nay không được nói ra ngoài dù chỉ là một chữ.
Tô Đường nhận mệnh, đứng chần chừ ở Dưỡng Nguyên điện, bộ dạng tựa hồ không có ý muốn rời đi.
Tống Hoành nhướng mày: "Còn có chuyện gì?"
Tô Đường ngập ngừng: "Hoàng Thượng, vậy huynh trưởng và gia gia của nô tì. . . . . ."
Tống Hoành vung bàn tay to: "Ngày khác bọn họ sẽ tiến cung yết kiến, trẫm sẽ cho gọi nàng."
Tô Đường nhớ đến lần trước đại ca đến có gặp mặt nhưng một câu cũng không được nói, lại hỏi: "Vậy nô tì có thể. . . . . ."
Tống Hoành: "Sẽ cho nàng thời gian cùng bọn họ nói chuyện."
Tống Hoành vừa dứt lời, nét mặt Tô Đường lộ rõ vẻ tươi cười, nàng vui vẻ cúi người trước Tống Hoành: "Nô tì đa tạ Hoàng Thượng!"
Sau đó vô cùng phấn chấn chạy đi, ngay cả bóng dáng nhảy nhót cũng lộ ra niềm hân hoan vui sướng.
Tống Hoành thở dài.
**
Thân là hoàng đế, nhất cử nhất động của Tống Hoành luôn có vô số người nhìn chằm chằm, vì thế chuyện Hoàng Thượng buổi chiều triệu Tô quý phi đến chơi cờ, buổi tối lại lật thẻ bài của Tô quý phi, ngày hôm sau tất cả mọi người trong cung đều biết.
Sau đó Tô Đường ở trong mắt đám cung nhân, hoàn toàn giống như cá muối lật mình, từ một Tô quý phi không được sủng ái, biến thành Tô quý phi quyền thế đầy mình. Hoàng Thượng đã lâu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-day-di-hoc/2971960/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.