Lúc đầu đổi bạn cùng bàn Tô Đường còn có chút luyến tiếc đại ngốc Tống Hành, sau mới phát hiện, có một bạn cùng bàn thông minh so với một tên đại ngốc thì còn tốt hơn nhiều, tỷ như bây giờ đi, giáo viên tiếng Anh đang đọc viết từ đơn, trước kia cô cùng đại ngốc Tống Hành luôn mắt to nhìn mắt nhỏ, bây giờ cô chỉ cần thả lỏng đầu óc, là có thể nhìn thấy những từ đơn tiếng Anh được học bá cùng bàn viết gọn gàng đẹp đẽ trên vở.
Giáo viên tiếng Anh đọc một từ, Cố Diệc Dữ liền viết một chữ, Cố Diệc Dữ vừa đặt bút viết xong một chữ, Tô Đường ngay lập tức sao chép lại y hệt.
Cuối cùng, lúc nộp lại vở nghe viết, Tô Đường luống cuống tay chân sửa lại vài chữ, sợ bị giáo viên tiếng Anh phát hiện khác thường.
Cố Diệc Dữ quay đầu lười biếng nhìn cô một cái.
Tô Đường lập tức nhún vai, khuôn mặt tươi cười, cảm thấy chắc chắn hắn đã phát hiện ra cô chép bài tập của hắn.
Nghe viết xong vừa vặn đến giờ tan học, Tô Đường lôi từ trong cặp sách ra mấy hộp sữa chua Wahaha, đem cho Hướng Manh Manh bàn trên cùng đại ngốc Tống Hành sau lưng, sau đó trong tay lại cầm lấy một hộp, không biết có nên đưa cho Cố Diệc Dữ hay không.
Chính xác mà nói, không biết cô đưa thì Cố Diệc Dữ có lấy hay không.
Bởi vì mấy bạn học nữ trong lớp cứ muốn đến làm quen với hắn, mỗi lần mấy bạn học nữ kia đi rồi, Tô Đường đều thấy Cố Diệc Dữ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-day-di-hoc/148562/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.