Hiện tại, người người lánh xa chúng ta như tránh rắn rết, mà Chu Ngạn vẫn nhiệt tình như vậy. Lòng ta ấm áp hơn chút, ngữ khí cũng dịu dàng vài phần: "Vừa rồi huynh có nhìn thấy một người nhảy vào sân nhà huynh không?"
Chu Ngạn thần sắc ngưng lại, rồi nhíu mày: "Ta còn tưởng mình nhìn lầm! Một bóng đen lướt qua nhanh như mèo vậy, ta đuổi theo hai bước nhưng không kịp."
Hắn quan tâm nhìn ta từ trên xuống dưới, sắc mặt vô cùng khó coi: "Kẻ đó, bắt nạt muội sao?!"
Ta lắc đầu, cẩn thận nhìn xung quanh, rồi nhón chân ghé vào tai hắn nói nhỏ: "Kẻ đó phóng hỏa đốt nhà Vương thẩm tử, ta nghi ngờ hắn..."
"A Phù! Quay về!" Ca ca mặt mày tối sầm bước tới nắm lấy cổ tay ta, huynh ấy vô cảm liếc Chu Ngạn một cái, rồi kéo ta đi thẳng không quay đầu lại.
12.
"A Phù muội muội!" Chu Ngạn bước lên một bước gọi ta lại, ngữ khí đầy vẻ quan tâm: "Mau về nhà nghỉ ngơi đi, chuyện nhà Vương thẩm tử, hai huynh muội tốt nhất đừng nhúng tay vào nữa, kẻo bị người đời gièm pha."
Ta quay đầu lại vừa định phẩy tay với hắn, thì ca ca đã đẩy mạnh ta vào sân viện.
"Cháy rồi! Mau tới đây! Cháy rồi!" Chu Ngạn ở ngoài sân hô lớn, con hẻm nhanh chóng trở nên náo nhiệt.
"Ca, Chu Ngạn là người tốt mà, huynh đừng lúc nào cũng sầm mặt khi thấy huynh ấy."
Ca ca không để ý đến ta, mà đứng dưới tường viện lắng nghe động tĩnh nhà Vương Liên Hoa.
Lửa nhanh chóng được dập tắt. Hàng xóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-oan-luc/4796914/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.