1.
"A Phù, muội xem, huynh mặc chiếc áo choàng màu xanh biếc này đẹp hơn, hay chiếc màu nguyệt hoa này đẹp hơn?"
Sáng sớm tinh mơ, ca ca đã lôi ta ra khỏi chăn ấm, mừng rỡ phe phẩy hai bộ y phục trước mặt ta.
Ta dụi dụi mắt, cố nén cơn bực dọc muốn xông lên đ.á.n.h huynh ấy một trận, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: "Huynh trưởng! Huynh vốn đã tuấn tú, mặc gì cũng đẹp cả!"
Ngày hôm qua, bảng vàng đã công bố, ca ca ta đỗ Thủ khoa, giờ đây huynh ấy là Tài tử thiếu niên được người trong huyện xưng tụng, Tống Án Thủ! Và tối nay, Huyện Thái Gia sẽ mở tiệc chiêu đãi tại tửu lầu tốt nhất trong thành, khoản đãi các vị học tử đậu Tú tài lần này.
Nghe nói, ca ca ta là Án Thủ, có thể được ngồi cùng bàn với Huyện Thái Gia.
"Nghĩ ra rồi! Huynh đi hỏi phụ mẫu, mặc y phục nào sẽ đẹp hơn!" Ca ca ta ôm y phục, hăm hở định bước ra ngoài.
Mộ phần của Phụ mẫu cách nhà tận ba dặm, ta thấy huynh ấy có vẻ đã hóa điên rồi!
"Này, ít ra huynh cũng khoác chiếc áo bông vào đi, ngoài trời lạnh lắm!" Ta nhảy xuống giường, gọi giật ca ca lại.
Huynh ấy dừng bước, quay đầu lại nở một nụ cười rạng rỡ với ta: "A Phù, lòng huynh đang nóng như lửa, không thấy lạnh chút nào. Muội mau trở vào phòng đi, kẻo cảm lạnh!"
Lòng ta dâng lên một nỗi xót xa. Mười năm đèn sách khổ luyện, cuối cùng cũng chờ được ngày hôm nay.
Mùa Hè, ngoài trời quá nắng, ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-oan-luc/4796910/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.