Tự biên tự diễn cái gì, đều hông quan trọng, nhưng Lục Hàn lại nói: "Chỉ là lời của nàng ngược lại có mấy phần đạo lý, nhưng khó bảo toàn Mộ vương xem không biết. . . . . ." Hòa Linh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đây thật là. . . . . . Để cho y gây sự, y đều sẽ không! Nàng cũng đủ! Hòa Linh xắn tay áo, "Ta khiến Từ tiên sinh giúp ta giả trang thành huynh, ta đi trừng trị ông ta." Lục Hàn bật cười, lôi kéo đuôi sam của Hòa Linh, Hòa Linh tức giận: "Cái người này vừa làm gì a, thật là đáng ghét!" Lục Hàn thói quen kéo tóc nàng, xem như không chữa được, vẫn luôn là như thế, vẫn một mực! Nhìn Hòa Linh tức giận như vậy, Lục Hàn mỉm cười: "Không cần nàng, chút chuyện này, tự ta vẫn có thể làm được." Hòa Linh cười hì hì nói: "Dù sao, là có người khai cung sao? Cụ thể là người nào chúng ta không thể nói, chúng ta nên vì người khác bảo mật, nhưng mà ta lại thấy có người tới trong phủ của các người. Như thế nào! Huynh phải lấy ra bộ dạng này vô lại nhiệt tình." Lục Hàn quan sát tỉ mỉ Hòa Linh, chậm rãi nói: "Nàng nói, nếu như Trình Phong xuất hiện, trở thành phụ tá của ta sẽ như thế nào." Hòa Linh: "Gì?" Ngoáy lỗ tai, mình không phải nghe lầm đấy chứ? Nhìn dáng vẻ mơ hồ của Hòa Linh, Lục Hàn ngược lại vui vẻ mấy phần, thật sự là quá hiếm, Hòa Linh có lúc lại có hình dạng này. Hòa Linh tình ý sâu xa: "Nhưng, hoàng thượng biết chân tướng Trình Phong là ai, chẳng lẽ muốn khiến hoàng thượng tức chết sao?" Suy nghĩ một chút, có phải Lục Hàn thật sự có ý nghĩ như vậy hay không? Hòa Linh hồ nghi quan sát Lục Hàn, càng cảm giác mình đã đoán đúng! Lục Hàn thấy dáng vẻ giống như tên trộm của nàng, cảm khái nói: "Chẳng lẽ không được sao? Mặc dù thân phận của Sở Hòa Linh có thể để cho ngươi quen thuộc, nhưng nếu dùng thân phận nam tử, chưa thấy được thì không phải là một chuyện tốt." Nói xong, thấy Hòa Linh theo dõi mình, Lục Hàn rốt cuộc nói: "Hoàng thượng tâm cơ quá nặng, ông ấy sợ nhất, chính là có người cướp đoạt hoàng vị của ông ấy, ông ấy trước kia rất tốt với ta, là bởi vì ta không phải con của ông ấy, ta không có khả năng cướp đoạt ngôi vị hoàng đế của ông ấy, cho nên ông ấy mới đối với ta bỏ ra rất nhiều thật lòng, nhưng nếu như không phải thì sao! Nếu như ta hiện tại cũng có khả năng này! Ông ấy tất nhiên là không biết có còn quan trọng như vậy hay không. Thay vì tương lai để cho ông ấy hoài nghi, cũng không phải như bây giờ làm tốt nội tình. Hơn nữa, nàng nữ giả nam trang, này tương đương với đem nội tình rất lớn nhược điểm đặt ở trong lòng hoàng thượng, cho nên, ta cảm thấy được như vậy cực tốt." Lục Hàn đương nhiên suy tính, nếu như Hòa Linh tiếp tục nữ giả nam trang, lấy Trình Phong người này xuất hiện, như vậy hoàng thượng sẽ cảm thấy, bọn họ chỉ là đang vì trưởng công chúa báo thù, mà không phải tranh đoạt ngôi vị hoàng đế. Dù sao, nếu quả thật muốn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, tại sao có thể hồ đồ như vậy, nếu như để cho người khác biết, vợ chồng bọn họ nên tự xử như thế nào, tất cả mọi thứ ở hiện tại đều là phản ứng dây chuyền. Mà Lục Hàn muốn chính là một phản ứng dây chuyền như vậy. Hòa Linh nghĩ, có câu lão thoại đã nói như thế nào? Người đã già gian Mã Lão hoạt, quả nhiên Lục Hàn là một người có tâm cơ, cái này không kẻ bịp bợm sao? Nàng hỏi "Nhưng huynh cũng không nên quên, Trình Phong còn có một mối nguy hiểm tiềm ẩn là Mẫn Nhất Phàm, Mẫn Nhất Phàm là một người điên, hắn rất có thể tới giết ta, hoặc là bắt ta đi." Hòa Linh chậc chậc, "Thực sự nghĩ đến liền sợ chứ." Nhìn dáng dấp thật đúng là không có chút điểm nào là sợ, dù sao, hiện tại thật sự Bắc Tề kinh đô Vĩnh An, nếu như Mẫn Nhất Phàm có thể tự do ra vào, như vậy đủ để chứng minh, bọn họ tuần phòng xảy ra vấn đề lớn. "Có ta ở đây, ta liền sẽ để cho nàng xảy ra chuyện sao." Lục Hàn kéo tay Hòa Linh, Hòa Linh tay mềm mại không xương, nàng trở tay cầm tay Lục Hàn, Lục Hàn nhíu mày: "Thì ra là nàng thích chủ động." Hòa Linh phát hiện, kể từ khi thành thân, người này nói chuyện càng không che đậy miệng, vốn không để ý tới tâm tình của nàng, nghĩ đến chỗ này, Hòa Linh hận bản lĩnh, trực tiếp bóp mặt của Lục Hàn, Lục Hàn không hề phòng bị, bị nàng bóp vừa vặn. Hòa Linh từng chữ từng câu nói: "Không, ta chỉ là muốn nói cho huynh biết, nếu như mà ta muốn động thủ, dù là võ nghệ cao cường, cũng không phải là đối thủ của ta, ai bảo ta thời khắc đều đang chuẩn bị, mà có người thượng vị quá lâu!" Lục Hàn bật cười: "Vậy nếu như thế, nàng cũng nên đi theo ta đến Mộ vương phủ, xem một chút náo nhiệt cũng tốt." Lời tuy như thế, Lục Hàn trong mắt nhưng lại có tính toán. Hòa Linh suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý. Trình Phong xuất hiện, không ngừng sẽ làm cho phòng bị của hoàng thượng hạ xuống, đồng thời cũng sẽ tạo phản ứng dây chuyền khác. Mà chút phản ứng, đều là Lục Hàn mong đợi. Y dùng một ngày nghỉ đưa Trình Phong tới khắp mọi mặt chủ ý, để giảm mức độ nguy hiểm cho Hòa Linh trong những việc này, đây là y hết sức cần, hơn nữa đối với Hòa Linh cũng đặc biệt tốt. Lục Hàn nhíu mày, không có trực tiếp nói cho Hòa Linh điểm này, đây là làm cười giỡn một dạng cùng với nàng nói đơn giản. Bất quá Hòa Linh là một cô nương cực kỳ thông minh, nàng lập tức liền muốn ra ngoài xem chuyện đến tột cùng là như thế nào, thật ra thì nàng có chút cảm động, có điều cũng không biểu hiện trên mặt, tìm Từ Trọng Xuân cải trang cho nàng, Từ Trọng Xuân mực xong, ông nói: "Các ngươi đây là muốn đem người trong cả thiên hạ xuyên một lần?" Hòa Linh cảm thấy lời này không đúng, ôn ôn nhu nhu nói: "Ta ngược lại thật ra cảm thấy, cũng không phải! Lại nói, như vậy cũng không có gì không tốt." Từ Trọng Xuân nghe, gật đầu nói phải. Hòa Linh cải trang xong, Từ Trọng Xuân cũng nhanh chóng cải trang cho mình, rất nhanh chính là biến thành một lão già khô héo, nói thật, Từ Trọng Xuân thật không thích loại trang phục này, loại trang phục này giống như biểu thị ông ta đã già yếu, mà già yếu đây là ông không nguyện ý nhất chạm đến. Hòa Linh ngược lại đối với y trang phục lấy làm kỳ, Từ Trọng Xuân nói: "Chuyện như vậy, tại sao có thể ít đi ta, ông thích nhất xem náo nhiệt, lần này cũng không ngoại lệ." Lục Hàn xuất hiện lần nữa, trực tiếp chính là đi tới Mộ vương phủ, Mộ vương gia cũng không ở trong phủ, điều này cũng là ý của Hòa Linh, nàng sẽ phải khiến Mộ vương gia ngậm bồ hòn. Hơn nữa, như vậy náo loạn lên, Mộ vương gia thật ra thì rất khó so đo, nếu như so đo, mà có thể nói ông ta không rộng lượng. Dù gì thời điểm hợp thành một, nếu như ngươi chiếm tiên cơ, như vậy loại hành vi này cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn, bởi vì chụp mũ lập tức mà có thể chụp xuống. Càng làm cho mọi người giật mình là, bên cạnh Lục vương gia, lại là Trình Phong biến mất đã lâu, Trình Phong đi theo bên cạnh Lục Hàn, tay cầm quạt lông lấy khăn buộc đầu, nơi nơi bình tĩnh. Lục Hàn tung người xuống ngựa, trực tiếp chính là dẫn người vây Mộ vương phủ, Mộ vương phi vốn là ở trong phủ cùng người nói xấu, hẳn là nghe phía bên ngoài một hồi huyên náo truyền đến, đợi bà ta biết được tất cả, nhanh chóng chính là chạy ra ngoài. Nói thật ra, Mộ vương phi là có chút xem thường Lục Hàn, một đứa con riêng mẫu thân là ai cũng không biết, bởi vì trưởng công chúa chết rồi, ngược lại trở thành hoàng tử, sắp tới có thể cùng với phu quân nhà bà ta tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, này nói ra, bà ta cũng cảm thấy mất mặt. Hơn nữa, đừng nói là bà ta, này trong kinh tùy tiện tìm một người tới hỏi, trong mười cá nhân chừng mười chắc là sẽ không tin tưởng cái gì tiên hoàng hậu sinh này. Ôm tâm khinh miệt, Mộ vương phi cũng là khuyến khích đủ, "Để cho bọn họ đi, nơi này là nơi cho bọn họ có thể giương oai sao, thế nào? Mới vừa lên làm hoàng tử, liền không kịp chờ đợi giết hại huynh đệ của mình sao? Hắn cũng muốn đúng quy cách." Mộ vương phi sắc mặt có chút cao lãnh, lạnh lùng giao phó quản gia. Quản gia ai một tiếng ra cửa, đi tới cửa đại môn, chỉ thấy Lục Hàn ngăn ở cửa, "Gọi Mộ vương ra ngoài, " cả người đều là đông lạnh. Quản gia thỉnh an sau chính là nói: "Khởi bẩm Lục vương gia, Vương Gia nhà chúng ta cũng không tại trong phủ. Hơn nữa, ngài như vậy dẫn người tới đây không tốt lắm đâu?" Lục Hàn cười lạnh: "Không được sao? Lúc ông ta làm những chuyện bẩn thỉu cũng chưa có nghĩ tới không tốt lắm!" Lục Hàn lạnh lùng, đẩy quản gia ra, "Ngươi gọi Mộ vương ra ngoài, ta cho ngươi biết, đừng tưởng rằng cất giấu sẽ vô sự đi, có bản lãnh để cho ông ta ra ngoài, ta muốn gặp ông ta!" Lục Hàn công phu cực tốt, một cái chính là cho quản gia đẩy ngã, ông ta ngã xuống, còn không kịp nói chuyện, Lục Hàn một cước liền đem người đá văng ra, nói: "Gọi ông ta ra ngoài, nếu không ta liền đập Mộ vương phủ của ngươi." Nghĩ tới những người này không để ý đến lời mình nói, Lục Hàn càng thêm tới hỏa khí, vừa một cước. Hòa Linh đứng ở một bên, chậm rãi nói: "Đánh người có thể, đừng đánh chết là được!" Quản gia kia nhìn tới, lấy làm kinh hãi, thế nào cũng không nghĩ tới, đi cùng Lục vương gia tới được, lại là trình Thám Hoa. Nói đến Trình Phong người này, mọi người vẫn là rất chú ý, trống rỗng ra liền đoạt được Trạng Nguyên, hơn nữa, y lại trống rỗng biến mất, hình như mỗi một lần xuất hiện đều cùng Lục Hàn có quan hệ. Lục Hàn thành thân, hôm nay, Lục Hàn tới Mộ vương phủ kiếm chuyện, y lại xuất hiện. Nhìn y hời hợt đứng ở một bên, mọi người càng cảm thấy người này không dễ chọc. Lục Hàn đã biết, Mộ vương gia căn bản cũng không trong phủ, y có kêu gào thế nào, Mộ vương gia cũng sẽ không đến, mà lần này, bọn họ muốn gặp, vốn chính là Mộ vương phủ quản gia này. Lúc ấy có người đến cầu cứu, trước tiên liền để cho ông ta biết, nghĩ đến lúc ấy ông ta nhất định biết rất nhiều. Lục Hàn cũng không nói cái khác, trực tiếp liền kéo quản gia lên, quản gia bị kéo lại, kêu la: "Lục vương gia, nơi này là Mộ vương phủ, ngài như vậy, Vương gia nhà ta tất nhiên là muốn bẩm cho Vạn Tuế Gia, ngài không thể như vậy. Ngài a. . . . . ." Lục Hàn nhéo ở mạch bác của y, oán hận nói: "Ngươi nói, buổi tối hôm đó các ngươi vì cái gì không đi giúp? Các ngươi cứ như vậy trơ mắt nhìn cha mẹ ta bị người hại chết. Các ngươi Mộ vương phủ thật là tốt! Hôm nay, ta sẽ không bỏ qua cho đám người các ngươi." Hòa Linh cúi đầu cùng người bên cạnh nói một chút, Bất Nhị lập tức dẫn người đập Mộ vương phủ, Mộ vương phủ cũng không phải là không hề có năng lực như vậy, có điều Lục Hàn có chuẩn bị mà đến. Mang người nhiều, trong lúc nhất thời tầm thường lập tức hỗn loạn tưng bừng, Sở Vân không nói câu nào, cứ như vậy đứng ở sau lưng Hòa Linh bảo vệ nàng. Hiện trường Bất Nhị dẫn người đập Mộ vương phủ, nghe nói bên ngoài đánh nhau, Mộ vương phi vội vàng sai người từ phía sau đi ra ngoài tìm người, lúc này Mộ vương gia không trở lại, bọn họ khống chế không được cục diện, bà ta cũng tuyệt đối không ngờ rằng, bọn họ thật dám động thủ. Lại suy nghĩ một chút, nói: "Đi Tề Vương phủ cùng Vinh vương phủ, mặc kệ người nào ở đây, đều đi thông báo một chút." Lục Hàn biết dù là đánh chết quản gia, cũng không có ích lợi gì, y cũng chỉ là nghe theo Mộ vương gia phân phó, có điều nghĩ lúc cha mẹ của y gặp nạn, những người này thờ ơ lạnh nhạt, y chính là thế nào cũng không nhịn được tâm tình của mình. "Các ngươi làm cái gì vậy!" Mộ vương gia vội vã chạy về, ông ta vạn vạn không ngờ, Lục Hàn hẳn là lớn gan như vậy, "Ngươi điên rồi sao!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]