Thẩm Thanh Dung gật đầu đáp ứng, nàng lại là cầm lấy cái hộp kia, đến là may mắn, còn hảo ca ca không có hỏi tới, rốt cuộc bạc này là khi nào đưa tới. Nếu không thật đúng là nàng không biết phải trả lời thế nào, là nói Vũ Văn Húc nửa đêm trèo tường đột nhập vào đưa sao? Không biết lúc đó ca ca có hay không tức giận mà đòi gϊếŧ Vũ Văn Húc.
Nàng đem cái hộp kia lại là thả lại chỗ cũ, sau đó khoá lại. Làm xong mới đi tới bên gương đồng. Kết quả lại phát hiện gương mặt chính mình, lại là vẻ mặt đỏ bừng. Cảm giác giống như đoá hoa hải đường trồng trong nhà kính đang bung toả nở rộ, cố tình sinh diễm đến như thế.
Nàng vội vàng bưng kín mặt chính mình, bộ dáng này chính là không thể để cho người khác nhìn thấy mới được. Bằng không còn không biết như thế nào cười nàng. Đương nhiên tiểu tâm tư đó của nàng, không có một người biết, bao gồm cả Nghê Đông Nghê Hạ. Đó chỉ là một hồi ức tinh tế của riêng nàng. Một phẩm vị riêng nàng tự mình cất giấu, đương nhiên này đó cũng là nàng chỉ thầm nghĩ lại, không thể nói ra ngoài.
Thẳng đến một ngày, nàng lại là nhận được một trương thiệp.
Đây là Tuấn Vương phi đặc biệt tìm người đưa tới, muốn mời nàng đi tham dự hội ngắm hoa của Tuấn vương phủ vào mấy ngày tới. Lúc này đây Tuấn vương phủ đặc biệt tặng thiệp lại đây, hẳn là cố ý, mà nguyên nhân cố ý, cũng chỉ có vì nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nu-trong-sinh-hau-phu-ha-duong-the/2890434/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.