Thẩm Văn Hạo khoanh tay lại. "Ta xem a, chúng ta vẫn là không nên đi, A Ngưng để ý nhất là mặt mũi đâu. Nếu vạn nhất lễ vật nàng chuẩn bị không tốt, chúng ta không nhịn nổi cười thì làm sao bây giờ?"
“Ta cũng cảm giác là như thế,” Thẩm Thanh Dung tự nhiên cũng là người cực kỳ hiểu biết tính cách của muội muội, kỳ thật vẫn là tính tình của tiểu hài tử.
Thẩm Thanh Từ đột nhiên quay đầu lại đối bọn họ làm một cái đại mặt quỷ, "Lễ vật sinh thần của A Ngưng tặng cho cha là tốt nhất, so với đại ca đại tỷ đều tốt hơn.”
“Đúng vậy, đều tốt, đều tốt, cha cũng là thích nhất lễ vật của A Ngưng.” Thẩm Định Sơn vội là hướng về nữ nhi. Đương nhiên cũng là giữ gìn lòng tự trọng nho nhỏ cho nữ nhi, sợ là nàng lại sinh khí tức giận.
Thẩm Thanh Từ biết Thẩm Định Sơn là nói cho có với nàng. Bất quá, nàng hiện tại không vội. Chờ tới lúc bọn họ gặp được lễ vật của chính mình, nhất định không phải cười, mà là khóc, hừ hừ.
“Liền ở chỗ này,” nàng mang theo Thẩm Định Sơn đi tới trong tư khố của phủ. Tất nhiên sau khi nàng đem toàn bộ của hồi môn của nương đi bán xong, nơi này vẫn luôn là trống, cũng là không hề có đồ vật được bỏ vào. Cho nên nói, hiện tại tướng quân phủ cũng xác thật là đủ nghèo.
Thẩm Định Sơn đem tay lớn đặt ở trên đầu nhỏ của nữ nhi, kỳ thật trong lòng cũng là thầm quyết định, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nu-trong-sinh-hau-phu-ha-duong-the/2890403/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.