Những cái rương đó được nàng đặt ở nơi tư khố. Nơi đây trước kia vốn chính là nơi để của hồi môn của nương nàng. Sau đó bởi vì của hồi môn được quyên đi ra ngoài cho nên nơi đó đã sớm trống không. Hiện tại cuối cùng cũng có thêm một vài rương bỏ vào.
Hà ma ma là một người kín miệng. Mặc kệ Thẩm Thanh Từ kêu bà làm cái gì, bà đều là gật đầu đáp ứng, đương nhiên cũng là không cần hỏi nguyên do.
Nàng lại lấy ra một nửa ngân lượng, kêu La thị đi tìm đệ đệ của nàng, cũng là cái người đáng tin cậy. Thẩm Thanh Từ để hắn giúp đỡ nàng đi vơ vét các loại kỳ trân dị vật, đây là nàng vì tỷ tỷ tích góp của hồi môn.
Cũng không thể để đến lúc đó đưa của hồi môn cho tỷ tỷ toàn là vàng thật bạc trắng đi. Tuy nói vàng bạc thật sự là giá trị, nhưng lúc đó bọn họ sẽ bị người cười, cười bọn họ thô tục, vô tri.
Cho nên từ hiện tại nàng liền bắt đầu tích góp của hồi môn cho tỷ tỷ. Một tháng tích cóp một kiện. Tới ngày tỷ tỷ xuất giá, cũng sẽ là có không ít kiện. Cái gì trang sức châu báu, cái gì kỳ trân dị bảo, dù sao chỉ cần nàng cảm giác thuận mắt, nàng đều sẽ mua trở về. Chờ sau khi đồ vật được mua về, Thẩm Thanh Từ lại đem tất cả để vào một cái địa phương an toàn. Toàn bộ nơi đó dùng để đồ vật, đương nhiên nơi đó còn mượn danh nghĩa của tướng quân phủ. Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nu-trong-sinh-hau-phu-ha-duong-the/2890387/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.