“Ca, ngươi gần đây có phải có tâm sự hay không?" Thẩm Thanh Dung là muội muội song sinh với hắn, tâm tư hai người đối phương cũng có thể biết được một chút. Gần đây Thẩm Văn Hạo dường như luôn có chút thất thần, cũng không biết là đang nghĩ đến cái gì, thường xuyên thất thần đến quên nói chuyện, cho dù là ở trước mặt của A Ngưng cũng là như vậy.
“Là có chút,” Thẩm Văn Hạo cũng là thừa nhận, “Ngươi còn nhớ rõ, vị phu nhân được các ngươi cứu cách đây không lâu không?"
“Ân,” Thẩm Thanh Dung gật đầu, “Chính là vị Tuấn vương phi kia, nàng có tốt không?"
Thẩm Văn Hạo gật đầu: "Thương thế của bản thân người vốn đã không có gì trở ngại, chính là nghe nói người lại mắc chứng kinh mộng, hiện tại ngày đêm đều liên tục gặp phải ác mộng, bệnh tình đã triền miên hồi lâu. Vũ Văn huynh cũng rất lâu rồi chưa có đi học."
“Ta xác thật lo lắng cho hắn.”
Bản thân hắn vốn đã là người không còn có nương. Ngày tháng không có nương có bao nhiêu vất vả hắn không phải là không biết. Bất quá kỳ thực huynh muội bọn họ cũng không có chịu qua khổ, bởi vì còn có mẫu thân. Mẫu thân đối xử với bọn họ như là con cái thân sinh. Chỉ là đáng thương cho tiểu A Ngưng, mới có 4 tuổi đã không còn mẹ ruột.
Cho nên, hắn không hy vọng Vũ Văn Húc cùng hắn giống nhau, về sau thành hài tử không có nương. Về sau nếu Tuấn vương gia lại muốn tục huyền, vậy không tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nu-trong-sinh-hau-phu-ha-duong-the/2890317/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.