Phủ y cẩn thận một tầng lại một tầng cởi ra, cuối cùng mới là lộ ra cổ tay nho nhỏ tinh tế của tiểu nữ oa. Ở giữa cổ tay nho nhỏ còn có một vết sẹo rõ ràng cùng với dấu vết bị khâu lại.
"Vết sẹo này phải làm sao bây giờ?”
Hà ma ma lôi kéo tiểu cánh tay của Thẩm Thanh Từ lo lắng hỏi, “Một cái cô nương gia, trên người sao có thể mang theo một vết sẹo sâu như thế. Mang theo sẹo như này, về sau làm sao còn gả được cho nhà tốt đây."
"Ta có một loại dược làm mờ sẹo, cũng thực hiệu nghiệm. Mỗi ngày thoa lên chỗ vết thương của tam cô nương, đại khái là qua thời gian mấy năm, khả năng vết sẹo sẽ phai nhạt. Tam cô nương hiện tại vẫn còn nhỏ, khả năng khôi phục cũng dễ dàng hơn một ít."
Hà ma ma vừa nghe được lời này, tâm tình cũng không có còn khẩn trương như trước nữa. Giống như lời phủ y nói, nàng vẫn còn là một cái hài tử. Chờ đến khi nàng cập kê vẫn còn có thời gian những mười một năm. Mấy năm thời gian ấy hoàn toàn là đủ rồi.
Hà ma ma nghĩ nghĩ, sau đó trực tiếp liền ôm qua một cái tráp trang sức, bên trong để không ít trang sức tinh xảo. Bà tìm bên trong một đôi vòng tay bằng vàng ròng nho nhỏ, đeo lên tay cho Thẩm Thanh Từ.
Như vậy liền tốt hơn nhiều, ít nhất có thể chắn một ít.
Thẩm Thanh Từ lắc lắc tay nhỏ của chính mình, vẫn là mang theo lục lạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nu-trong-sinh-hau-phu-ha-duong-the/2890287/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.