Tuy rằng ngân lượng là nhiều, nhưng binh tướng lại càng nhiều hơn, cho nên cũng chỉ vừa vặn phân cho mỗi người một phần. Có lẽ cũng là ý trời, vừa vặn khi chỗ lương thực đó vừa bẩm báo vào trong cung để đưa vào trong quân, thì biên quan cũng đưa tới tin cấp báo, nói là quân tình khẩn cấp. Cho nên Hoàng đế Đại Chu cũng không có thời gian hỏi kỹ việc này, liền đã hạ lệnh, Thẩm Định Sơn liền phải xuất chinh.
“Cha ra cửa mấy ngày sẽ trở về, ngươi nhất định phải ngoan ngoãn,” Thẩm Định Sơn luyến tiếc nữ nhi, ôm nữ nhi một cái nói lời an ủi. Hắn sợ nữ nhi nghĩ nhiều, hắn cũng không muốn đi. Nhưng là quân lệnh như núi, nếu hắn không đi, còn không biết có bao nhiêu người sẽ phải chịu cảnh nhà tan cửa nát, thê ly tử tán. Hắn vốn là tướng quân, trước hắn có trách nhiệm đem lại an bình cho Đại Chu, sau đó hắn mới có thể trở về trên cương vị là một người cha.
“A Ngưng sẽ chờ cha trở về.”
Thẩm Thanh Từ đã biết là sẽ có trận này. Đời trước trận này cũng đánh rất nhanh, Thẩm Định Sơn chỉ đi thời gian có một năm liền trở về. Nhưng ở tại đời này, có những của hồi môn của nương trợ lực, cha cũng sẽ có thể trở về sớm hơn, cũng bớt chịu nhiều gian khổ hơn.
Đời trước cha cũng là lúc này xuất chinh, chính là đến lúc trở về đã gầy không ra hình dạng. Về sau nàng mới biết, nguyên lai trận đánh này, bọn họ đánh thập phần vất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nu-trong-sinh-hau-phu-ha-duong-the/2890247/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.