Thẩm Định Sơn đối với Thẩm gia nhị phòng không cho nổi một sắc mặt tốt. Sỉ nhục vợ con hắn, đuổi vợ con hắn ra khỏi phủ, hại thê tử hắn phải bỏ mạng nơi sơn thôn, sự việc kia, hắn nhớ cả đời.
Bọn họ hại thê tử hắn không bao giờ có khả năng trở lại, hại tiểu A Ngưng của hắn cả đời này không có khả năng sẽ có nương.
Thẩm lão phu nhân cảm thấy ngực của chính mình phát đau. Chính là bà biết, bây giờ không phải là thời điểm phát hoả. Ai bảo người trước mặt này lại không phải từ trọng bụng mình bò ra tới. Ai bảo con trai của bà không biết cố gắng. Hắn chỉ là cháu trai, không phải bà sinh, không phải bà dưỡng, cho nên hiện tại đều không thân cận. Hiện tại bà còn muốn dựa vào Thẩm Định Sơn để sống. Cũng chỉ có dựa vào hắn, bà mới có thể có cuộc sống hưởng vinh hoa phú quý, có nhiêù nha hoàn bà tử hầu hạ, còn được nghe người khác tôn kính gọi một câu lão phu nhân.
Chờ đến khi bà đem quyền quản sự trong phủ bắt đến tay, về sau tướng quân phủ chính là của bà, do bà định đoạt.
Dù nghĩ như vậy, nhưng thật sự bà cũng không nhịn được khẩu khí này. Chỉ là lúc bà muốn mở miệng, con dâu cả lại vội vàng nhéo tay áo bà, sau đó nhỏ giọng nói:
"Mẫu thân, ở đây nhiều người, tai vách mạch rừng. Hiện tại tướng quân đối với chúng ta tâm đã sinh bất mãn, nếu bây giờ lại làm hắn không vui. Kia......"
“Hắn dám!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nu-trong-sinh-hau-phu-ha-duong-the/2890206/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.