Editor: Nhok Tinh Nghịch 
"Miệng tiểu nha đầu còn rất độc." Trác Thất nói. Lần đầu tiên trong đời bị ghét bỏ, cảm giác này thật chẳng có gì đặc biệt. 
Hàn Nhạn ngồi đối diện với y: "Ngươi thiếu ta một mạng, một vết thương, còn có một bình thuốc nữa." 
Ánh mắt Trác Thất dừng trên vết máu nhỏ giọt trên cánh tay nàng, nhớ tới cảnh nàng rút cây trâm trên đầu ra, gọn gàng linh hoạt rạch một vết, nhìn mà y sợ hết hồn. Nàng lại còn như không có việc gì mà tìm băng quấn lại thật chặt. Chính bởi vì như thế nên mới giải thích được mùi máu chưa tan đi trong phòng. 
"Ngươi không nên làm thế." Y nói: "Đối xử với mình có phần quá ác độc." 
Hàn Nhạn chẳng hề để ý mà cười khẽ: "Dù không có ngươi thì hôm nay bọn họ cũng sẽ không chịu để yên. Ngoài mặt là ta bị thiệt thòi, tự chịu một vết thương nhưng bọn họ cũng đừng nghĩ có thứ tốt. Có thể coi là tính kế ta nhưng lại bị lột da trước." 
Khóe môi Trác Thất nhếch lên đầy tà khí: "Ngươi thật thú vị. Bây giờ càng ngày càng không rời được ngươi rồi." 
Hàn Nhạn cũng nói: "Ta cứu ngươi thì ngươi nhất định phải trả giá thật lớn." 
"Trả cái gì?" Trác Thất cố ý trêu chọc nàng: "Lấy thân báo đáp hả?" 
Hàn Nhạn nhếch môi: "Vậy thì khỏi cần. Chỉ cần sau này ngươi đừng xuất hiện trước mặt ta là tốt rồi." Người này quá mức rắc rối, thân phận cũng không bình thường. Hôm nay nếu có liên quan gì tới y, sợ là chỉ có thể tăng thêm phiền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nu-kho-cau/1606738/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.