Sáng hôm sau, Hàn Nhạn vừa tới đại sảnh thỉnh an Trang Sĩ Dương, liếcmắt đã thấy Chu thị và Trang Ngữ Sơn đã đứng chờ ở một bên. Trang NgữSơn và Trang Sĩ Dương đang cười nói với nhau, dáng vẻ làm nũng làm choTrang Sĩ Dương cảm thấy thoải mái. Trong trí nhớ của Hàn Nhạn, dường như nàng chưa bao giờ nhìn thấy Trang Sĩ Dương có vẻ mặt ôn hòa như vậy khi đối diện với mình. Ánh mắt của nàng trở nên lạnh lùng, tiến lên hànhlễ: "Nữ nhi thỉnh an phụ thân."
Trang Sĩ Dương nhìn thấy Hàn Nhạn đi vào, lông mày nhíu lại, có chút bất mãn nói: "Tại sao lại đến trễ như vậy? Ngữ nhi nữa canh giờ trước đãtới rồi. Thân là dòng nữ chính, tại sao có thể bại hoại đến vậy."
Lời của ông rất nghiêm khắc, không đợi Hàn Nhạn mở miệng, thì Chu thị đã tiếp lời: "Bữa tiệc hôm qua Tứ tiểu thư cũng vì sĩ diện của Trang phủ,thực sự là rất vất vả. Đến muộn một chút cũng không có gì là sai, lãogia không cần phải làm tiểu thư đau lòng."
Không nói thì thôi, nhắc tới cung yến. Trang Sĩ Dương lặp tức nhớ tớichuyện Hàn Nhạn ở trước mặt Hoàng Thượng mà không hề nhắc tới mình. Làmcho ông càng thêm không vui, nhất thời lời càng cay nghiệt: "Hừ, cũngkhông có chuyện gì lớn. Đừng tự cho mình là đúng mới tốt."
Nhìn thấy Hàn Nhạn bị giáo huấn, Trang Ngữ Sơn vẫn bàng quan, trong mắtcòn hiện lên tia đắc ý. Hàn Nhạn theo đúng quy cũ, nhẹ giọng nói: "Phụthân giáo huấn rất đúng. Sao này nữ nhi nhất định sẽ thỉnh an trước nữacanh giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nu-kho-cau/1606714/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.