Thân thể Hàn Nhạn cứng đờ, lập tức một mực cúi đầu, trong lòng cầunguyện Huyền Thanh Vương không nhận ra nàng, chẳng qua chỉ là mình hoamắt.
Bên tai truyền tới tiếng cười trầm thấp của Hoàng Thượng: "Thành tướngquân, hôm nay khanh có công đẩy lùi quân địch, khiến cho Tây Nhung bịtổn thất nặng nề, giương cao uy danh của Đại Tông ta, quả thật là nêntrọng thưởng, Trẫm liền ban thưởng có khanh một vạn lượng hoàng kim, bangàn mẫu ruộng tốt, một trăm cửa hàng, năm mươi mét đất. Khanh còn muốnđược ban thưởng thứ gì, cứ nói với Trẫm, Trẫm làm chủ cho khanh!"
Lần ban thưởng này, nghe vào trong tai mọi người, quả thực là có chútgiật mình. Thành Lỗi chỉ mới hai mươi tuổi, đã được phong chứ đại tướngquân, bây giờ lại được ban thưởng rất nhiều thứ, thật sự là làm chongười ta đỏ mắt.
Mà Hoàng Thượng lại cảm thấy, Thành tướng quân và Phó Vân Tịch là bạntốt, lòng trung thành có trời đất chứng giám, mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng đều là mãnh tướng hiếm có, ngày sau nhất định thành nhân tài bất phàm.Chẳng qua hiện tại tuổi còn trẻ, chức quan không thể tăng thêm được nữa, nếu không các thế lực trong triều sẽ không được cân bằng. Là một ĐếVương, làm việc tất nhiên phải biết bày mưu tính kế. Mới vừa rồi mặc dùban thưởng không tệ, nhưng cũng chỉ là chút bạc, là một quan võ, quanhnăm chinh chiến ở bên ngoài, bạc là thứ vô dụng nhất. Vì để bồi thường,hắn mới thuận thế nói Thành Lỗi nếu còn muốn cái gì khác thì cứ nói.
Thành Lỗi cúi gập người rất cung kính, giọng nói âm vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nu-kho-cau/1606699/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.