Nhóm người Lữ Thanh chạy nhanh tới đại sảnh tầng một.
Lúc này mọi người đã thở không ra hơi, còn Hà Tâm Mỹ thì kiệt sức, ngồi phịch xuống đất."Không đúng...!quá...!quá nhanh...." Lữ Thanh vừa th ở dốc, vừa nói với Từ Chân."Anh Thanh… Với tốc độ này, đừng nói năm ngày, ngay cả ngày hôm nay chúng ta cũng chưa chắc đã sống qua nổi." A Khải thở hổn hển: "Không ngờ, hôm nay mình lại phải chết ở chỗ này! Đáng tiếc đến chết chúng ta vẫn còn là trai tân…"Lúc này Từ Chân cũng tuyệt vọng: Đây chỉ mới là nhiệm vụ thứ tư mà thôi, mình sẽ phải chết ở đây hay sao? Anh ta đau khổ nói với Lữ Thanh: “Xin lỗi, trong nhiệm vụ lần này tôi không giúp được gì cho các cậu rồi… Chúng ta sắp chết ở chỗ này.
Ha ha, thật buồn cười, tôi sắp biến mất khỏi thế giới này rồi.”Trước mắt, những du khách may mắn còn sống chỉ còn có Hà Tâm Mỹ, Chu Oánh và Tô Bạch.
Rốt cuộc ai mới là lệ quỷ đây? Một khi chỉ ra và xác nhận sai sẽ lập tức bị gi ết chết! Đến bây giờ Từ Chân vẫn không nắm chắc, thậm chí anh ta đã nghĩ kỹ rồi, cùng lắm thì ba người mỗi người chỉ ra và xác nhận một người, như vậy ít nhất vẫn có một người còn sống.
Còn về phần là ai thì xem vận may của mỗi người rồi.Chu Oánh và Tô Bạch ôm nhau thật chặt, có thể chết cùng với người mình thích, bọn họ cũng không còn gì để tiếc nuối nữa.Hà Tâm Mỹ nghe Từ Chân nói vậy thì hoảng loạn hét to: “Đừng mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhap-mong-luc-nua-dem/4588858/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.