“Điều này cũng giải thích rõ vì sao ở lần đầu tiên Chu Oánh có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, bởi vì vòng tay của cô ấy bị rơi ở trong phòng tắm! Mà cứ cách nửa tiếng quỷ hồn sẽ tiếp tục ra tay, tìm kiếm du khách có điều kiện giết hại phù hợp.”Nghe đến đây, Tô Bạch sợ đến mức chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, cậu nhìn vòng tay trên cổ tay mình rồi nói: “Vừa rồi quỷ hồn tập kích chúng tôi là bởi vì tôi có đun một ấm nước nóng! Thật ra mục tiêu tấn công của nó chỉ có tôi!”Tô Bạch hoảng sợ nhìn sang Chu Oánh, may mà cô không có việc gì.
Nếu Chu Oánh mà bị mình liên lụy xảy ra chuyện gì thì cậu thà chết còn hơn.“Vậy còn ngơ ra đấy làm gì? Chạy mau đi!” Tôn Tư cởi chiếc vòng tay xuống và nhìn giờ: “Bây giờ thời gian còn lại chưa đầy nửa tiếng, nói theo kiểu của anh thì quỷ hồn sẽ không xuất hiện giết người, nên muốn chạy trốn giữ mạng thì làm ngay lúc này luôn đi!”Đám Lữ Thanh cười khổ nói: “Nếu không giải quyết con lệ quỷ này thì sợ là chúng ta sẽ không thể rời khỏi đây được đâu.”Vì để xua tan nghi ngờ của nhóm học sinh, mọi người vẫn lựa chọn đi thang máy xuống tầng một.Ting, âm báo trong thang máy vang lên, báo hiệu mọi người đã đến tầng một.Lúc này đại sảnh ở tầng một trống rỗng, ngoại trừ tiếng nước chảy ào ào của đài phun nước ở trung tâm sảnh ra thì bầu không khí im lìm bao phủ nơi này cũng khiến mọi người lo sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhap-mong-luc-nua-dem/4588845/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.