Dịch & Biên: Lãng Nhân Môn
***
Lúc này Lưu Hạo cũng bất chấp hình tượng, dùng cả tay lẫn chân để bò lên bờ. Khi anh gần lên được bờ thì một mái tóc đen dài thò ra từ trong nước như một con rắn rồi quấn lấy bắp chân, kéo cả người anh xuống hồ! Cú kéo này khiến đầu Lưu Hạo chạm đất, trán đập mạnh vào bậc thềm, máu chảy ồ ạt. Máu tươi che khuất tầm nhìn, nên anh chỉ có thể quơ quào loạn xạ, chân đá lung tung.
Ngay khi bị kéo xuống nước, tầm nhìn của anh cuối cùng cũng đã rõ ràng hẳn. Khi anh mở mắt ra, rốt cuộc cũng nhìn được thứ ở dưới nước! Đó là Ngô Quỳnh! Không, không đúng... Đây không phải Ngô Quỳnh! ‘Ngô Quỳnh’ trước mặt nhe răng cười, lột lớp da trên mặt xuống, để lộ diện mạo thật sự của nó! Hoá ra là Mình! Khi nhìn thấy gương mặt thật sự của lệ quỷ, Lưu Hạo hoảng sợ mở to hai mắt...
“Hì hì hì hì, mày là người thứ ba.” Đây là câu nói cuối cùng anh nghe được trước khi chết.
Mặt hồ yên tĩnh trở lại.
Trở lại năm phút trước. Ở nhà vệ sinh nam tầng chín, Ngô Quỳnh đang ngồi trên bồn cầu, bụng cồn cào âm ĩ. Đúng lúc này, anh ta chợt nghe thấy bên ngoài có người đi vào. Người này đi vào phòng vệ sinh bên cạnh. Ngô Quỳnh bỗng lấy làm lạ, trừ mình và Lưu Hạo thì lại có ai vừa lên tầng nữa à? Dựa theo tính cách của Lưu Hạo, bước vào thì chắc chắn sẽ gọi tên anh ta. Chẳng hiểu tại sao, Ngô Quỳnh đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhap-mong-luc-nua-dem/187726/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.