Dịch & Biên: Lãng Nhân Môn
***
Ba người chạy tới trước thang máy, tay thì ấn nút liên tục. Cả đám vừa cầu nguyện thang máy nhanh mở, vừa hy vọng nữ quỷ không đuổi kịp.
"Sắp rồi!" Ba người nhìn chằm chằm vào thang máy, con số trên bảng điện tử bắt đầu nhảy số 1... 2... 3... 4…
“Thang máy tới rồi!” Ba người nhanh chân chạy vào bên trong, Từ Chân không ấn đóng cửa, bởi vì cậu ta muốn đợi Lão Đào.
“A a a! Tôi không muốn chết!” Lão Đào đột phá cực hạn bản thân, đôi chân to béo di chuyển liên tục, tốc độ càng lúc càng nhanh.
"Lão Đào! Nhanh lên! Chúng tôi chờ cậu!” Lữ Thanh cũng phải đổ mồ hôi thay Lão Đào.
Lão Đào béo mập vừa chạy vừa thở hồng hộc. Đằng sau không có tiếng lệ quỷ đuổi theo khiến cậu ta cảm thấy nhẹ nhàng hơn phần nào.
"Nếu đợt này mà thoát được thì mình nhất định phải giảm béo! Còn 5 mét nữa là tới thang máy rồi, cố lên nào!" Lão Đào vừa chạy vừa tự an ủi bản thân. Có đồng đội tốt không bỏ mặc mình khiến cậu ta cực kỳ cảm động, ra sức tăng tốc.
"Béo thế này mệt quá, mệt quá đi, càng chạy càng mệt…" Còn 3 mét... 2 mét…
Lão Đào ướt đẫm mồ hôi, nhưng trong lòng vui mừng vì sắp sửa thoát chết, đôi mắt cũng rưng rưng. Cậu ta ngẩng đầu nhìn ba người đồng đội của mình thì thấy sắc mặt của cả ba tái mét, đầy vẻ hoảng sợ.
Lão Đào lấy bàn tay mập mạp của mình lau mồ hôi, vừa thở dốc vừa cảm thấy trên đầu chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhap-mong-luc-nua-dem/187718/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.