Dịch: sói già đơn độc
***
“Không thành vấn đề, thế nhưng, ta chỉ sợ ta không phải đối thủ của bọn họ, dù sao đó cũng là một vị Kim Tiên của Xiển giáo.”
“Bọn hắn ở Không giới đã lâu, không quen thuộc được khí tức ở nhân gian này, thực lực không thể hoàn toàn thi triển, hơn nữa ngươi gần đây thực lực lại đề thăng một chút, tìm thêm vài người tụ tập ở một chỗ, chỉ cần không gặp phải tình hống phiền phúc là được. Với lại, ta không cần ngươi phải đánh thắng bọn họ, chỉ cần cướp được tín vật thông linh triệu hoán Đông Nhạc Đại Đế là được.”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu nói: “Được thôi, ta sẽ nhờ bạn bè cùng tập trung lạ một chỗ.”
“Ta theo phe của bọn họ, ngươi không thể vạch mặt ta, ngươi đi cướp đoạt tín vật, không được nói ra động cơ!”
“Ngươi đang chơi ta đấy à, không có động cơ?, chả nhẽ lại nói ta nhìn đám người đó ngứa mắt nên mới ngứa tay đập cho bọn họ một trận à?”
“Vậy để ta tìm cho ngươi một cái cớ nhé, lần này ta phát hiện ra chút manh mối, Tô Mạt cũng theo Lê Sơn lão mẫu cùng tới nhân gian, hoa sen điệu tiên tử không phải chuyên tâm muốn luyện hóa nàng, đây chính là cái cớ, sau khi gặp mặt, Lê Sơn lão mẫu tất nhiên không chịu giao Tô Mạt cho các ngươi, vậy cũng chỉ có đánh. Ngươi đối với tín vật của Đông Nhạc Đại Đế cảm thấy có hứng thú, nên tiện tay cướp mà thôi...”
Diệp Thiếu Dương kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696565/chuong-2859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.