“Tôi chưa chết.” Lần này Trần Duyệt chủ động mở miệng.
Ông chủ nghe cô nói chuyện, dịu đi một chút, nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, dù sao thật sự là người sống sờ sờ, lúc này mới không sợ hãi nữa, nhưng vẫn duy trì sự chấn động, nhíu mày nói: “Tại sao có thể như vậy, cô rõ ràng đã chết, ngày đó hạ táng cô tôi tuy không đi, cũng đã nghe nói...”
Trần Duyệt nói: “Tôi đã đứng ở chỗ này, đương nhiên chính là chưa chết, không lẽ tôi là quỷ sao?”
Ông chủ vò đầu suy nghĩ, thật là đạo lý này, đầu óc càng thêm mơ hồ.
Diệp Thiếu Dương bắt lấy cơ hội nói: “Vừa rồi người kia trên đường cũng nói như vậy, cô ấy chỉ đi chỗ tôi ở một thời gian, sao sau khi trở về mọi người đều nói cô ấy đã chết.”
Ông chủ vẻ mặt không thể tưởng tượng, ngây người,
Lúc này một người phụ nữ từ nhà trong đi ra, đồng thời hỏi có chuyện gì. Nhìn thấy Trần Duyệt, bà cũng ngày người.
Diệp Thiếu Dương lại giải thích một phen.
Người phụ nữ này đánh giá cao thấp Trần Duyệt hồi lâu, thậm chí đưa tay sờ sờ mặt của cô, xác định cô là người, lúc này mới yên lòng, nhưng giống với chồng của bà, tỏ vẻ không thể lý giải đối với chuyện này.
“Hai người đều quen biết cô ấy phải không?” Diệp Thiếu Dương hỏi hai vợ chồng này, “Xác định không nhận làm người?”
Hai người đều tỏ vẻ không có khả năng nhận sai.
“Cô ấy là tiểu ni cô... Không không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696556/chuong-2850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.