“Thiếu Dương ca!"Đám người Chu Tình Như ở xa xa nhìn thấy bọn họ đi ra, lập tức lớn tiếng hô lên.
Diệp Thiếu Dương hướng bọn họ khoát tay áo, ra hiệu bọn họ đừng tới đây, sau đó cùng Ngô Gia Vĩ mỗi người gác ở một bên cửa, lẳng lặng chờ.
“Sẽ không chạy từ vách tường ra chứ?”Ngô Gia Vi không yên tâm.
“Tôi ở trên tường cũng đã dán Huyết Tinh Phù, nếu là gã lúc bình thường, mười tấm linh phụ cũng không ngăn được gã, nhưng gã bây giờ chỉ có thể đi ra từ nơi này.”
Đợi một lúc, khói đen tan đi, bên trong lại hồi lâu không có động tĩnh.
“Đừng trốn nữa, ra đi.” Diệp Thiếu Dương hướng bên trong hộ.
Qua một lúc nữa, Diệp Thiếu Dương ý thức được không đúng, hướng ngoài cửa đánh ra một tấm linh phù, dán lên trên thứ gì đó, một làn khí tím lập tức quét ra, chăm chú nhìn lại, là hình dạng một người, toàn thân đều trong suốt, nếu không phải có khí tím khảm một tầng ở trên người, mắt thường căn bản không nhìn thấy gã tồn tại.
Hình người này vốn muốn chạy trốn, sau khi bị linh phù dán vào, thân thể loạng choạng, bị cố định tại chỗ không thể nhúc nhích.
“Hồn hồn của Ảnh Mị?” Diệp Thiếu Dương đi đến trước mặt gã, nghiêng đầu đánh giá.
“Diệp Thiếu Dương.” Là tiếng Anh Mị.
“Thật đúng là người rồi. May ta phát giác khí tức của ngươi, bằng không thật sự để ngươi vụng trộm chuồn mất.” Diệp Thiếu Dương lúc này mới hướng bọn lão Quách vẫy tay, toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696535/chuong-2829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.