“Còn có một việc, Anh trưởng lão đi đâu rồi?”
Ánh mắt Tinh Nguyệt Nô khẽ động, nói: “Thượng sư đã biết, cần gì phải vòng vo? Không sai, Ảnh sư huynh đã đi tìm Diệp Thiếu Dương kia.”
“Muốn giết hắn?”
“Có thể bắt thì bắt, không bắt được, vậy cũng chỉ có giết hắn, để tuyệt hậu hoạn.”
Cưu Ma La Thập khẽ nhíu mày, nói: “Không nên như thế.”
Tinh Nguyệt Nô cười nói: “Thượng sư là muốn cầu tình thay Diệp Thiếu Dương kia?”
“Cũng không phải, ta là cảm thấy không đáng thay cho Anh trưởng lão, trận này nếu chết, ngàn năm đạo hạnh hủy hoại chỉ trong một buổi.”
Tinh Nguyệt Nô sửng sốt một phen, cười ha ha, “Anh trưởng lão thiên biến vạn hóa, tu vi cực sâu, sẽ đánh không thắng hắn một tiểu pháp sư chưa dứt sữa?”
Cru Ma La Thập chưa đáp, cách một lúc mới nói: “Tinh trưởng lão, âm ty đang tróc nã ngươi khắp nơi, sau này hành động, nên cẩn thận một chút.”
Tinh Nguyệt Nô cười lạnh: “Ta nay đã chứng đại đạo, âm ty lại làm sao, đơn giản là một đám xương khô trong mộ!”
“Lời không thể nói quá, trong âm ty ngọa hổ tàng long, cường giả đông đảo, với lại, người nay đã có thành tựu, không thể tạo sát nghiệp nữa, không có ích cho đạo tâm.”
Sắc mặt Tinh Nguyệt Nô trầm xuống, nói: “Bản cung tự có chừng mực, không cần thường sử nhắc nhở!” Giọng điệu rất thiếu kiên nhẫn.
Sa di bên cạnh Cưu Ma La Thập tức giận không chịu nổi, nói: “Tinh trưởng lão, sư phụ ta tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696533/chuong-2827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.