Cuối cùng đã trở lại!
Diệp Thiếu Dương dùng hai chân đạp đạp trên mặt đất, loại cảm giác đầy đặn hơn nữa chân thật này, khiến trong lòng hắn thoải mái nói không nên lời.
“Thiếu Dương! Bọn đệ đã trở lại!”
Một thanh âm quen thuộc từ phía trước truyền đến, Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn, là lão Quách, từ trên đường núi cách đó không xa chạy tới, mặt mày vui vẻ, rất hưng phấn.
Phía sau còn vài người đi theo, một người là Thu Oánh, một người thế mà lại là Chu Tĩnh Như.
Lão Quách chạy đến bên cạnh Diệp Thiếu Dương, chưa đợi đứng vững, đã bị Chu Tĩnh Như chen đến bên cạnh, lao đầu vào trong lòng Diệp Thiếu Dương.
Ac...
Diệp Thiếu Dương có chút bất ngờ không kịp đề phòng, nhưng trong lòng vẫn hưng phấn, xoa đầu cô, nói: “Sao em lại tới đây?”
“Chu tiểu thư sớm đã tới, để xảy ra chuyện không lâu, cô ấy đã chạy tới, luôn ở bên này chờ đệ.Vốn Tạ cảnh quan cũng có mặt, nán lại vài ngày, việc công thật sự quá bận, hôm trước vừa trở về, ô, còn có em gái cùng đồ đệ của đệ đều đến đây, ở trong khách sạn dưới núi.”
Lão Quách nói xong, đồng thời chào hỏi với cả đoàn người, nhìn ngang dọc hồi lâu, buồn bực nói: “Hoa hòa thượng đâu?”
“Một lời khó nói hết, để sau nói cho huynh, dù sao hắn không có việc gì huynh yên tâm đi.”
Diệp Thiếu Dương và Chu Tĩnh Như ôm nhau một lúc rồi tách ra, quay đầu nhìn thấy Thu Oánh hướng mình cười, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696529/chuong-2823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.