“Nào có manh mối gì.” Diệp Thiếu Dương hỏi lại.
“Hai câu nói trước đó, diêu tưởng Khổng Tước Vương, Phật tử thân trung tàng...điển cố này, mọi người đều biết chứ.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Cái này thì biết, nói là năm đó Phật tổ bị Khổng Tước Vương nuốt, từ sau lưng tìm lỗ hổng đi ra, Phật tổ cảm thấy giống như mình được Khổng Tước Vương sinh ra một lần, vì thể nhận cô ta làm Phật mẫu, chính là điển cố này nhỉ.”.
Tiểu Mã cướp lời: “Cái này tôi cũng biết, trong Tây Du kí cũng từng diễn, cho nên Phật tử gọi chim đại bàng là cậu, ồ, nói ở đây sẽ không là Côn Bằng chứ!
Nói xong dùng chân đá đá Côn Bằng bị định thân nằm ở trên đất bất động.
Không ai quan tâm cậu ta nói linh tinh.Muốn nói tới, Côn Bằng quả thực cùng con chim đại bàng kia trong Tây Du Kí (nếu chim đại bàng trong Tây Du Kí là chân thật tồn tại nhiều nhất chỉ là đồng tộc mà thôi.
Lâm Tam Sinh đem bốn câu cùng nhau đọc mấy lần, suy tư một lát, bừng tỉnh đại ngộ nói: “Cửu Tinh các, ngay tại trong thân thể Tiểu Tứ ca này! Hai câu nói phía trước là điển cố –– Phật tổ ở trong thân thể Khổng Tước Vương, ám chỉ chính là Cửu Tinh các cũng ở trong thân thể Tiểu Tứ ca
này!”
Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Ở trong thân thể người ta làm sau mà xây được tu sở?"
“Không phải tụ sở ở trong thân thể người, là động phủ ở trong thân thể người!”
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696513/chuong-2807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.