“Cậu là một pháp sư, cũng sắp bị ép thành thống soái rồi.” Trương Vô Sinh bưng cháo tổ yến, lắc lắc đầu. “Bằng không cậu cứ ở lại đây làm hoàng đế là được.”
Diệp Thiếu Dương nhún vai cười cười, hắn biết rõ, mình thật sự không có cái tố chất này.
Nếu có mặt quân sự thì tốt rồi, khẳng định có thể xử lý cục diện trước mắt.
Diệp Thiếu Dương lại hoài niệm tới Lâm Tam Sinh.
Đến buổi tối, thám tử của Tiểu Mã bên kia không ngừng báo lại, có vài lộ đại quân đã cưỡi ngựa chạy tới, nhưng khi tới gần kinh thành, bị các tà vật phát cuồng kia công kích, cũng đều hoàn toàn rối loạn, trong đó cũng có một số phát cuồng sớm nhất, cơn điên đã qua, lao tới kinh thành bên này, Tiểu Mã an bài vài tà vật to mồm, ở trên tường thành thay phiên kêu gọi, hợp nhất không ít.
Đến sau nửa đêm, thật là thiên hạ đại loạn rồi.
Loại lan tràn kiểu ôn dịch này Diệp Thiếu Dương lúc trước từng tưởng tượng rốt cuộc sinh ra. Ngoài kinh thành, trên cánh đồng bát ngát, k nơi đều là tà vật đang chém giết, cũng không ngừng có tà vật lao tới bên ngoài kinh thành.
Đến lúc trời sáng, tà vật tỉnh táo lại từ các nơi lao tới càng lúc càng nhiều, Tiểu Mã phái càng nhiều người hơn đứng ở trên bốn tòa cửa thành trấn an bọn họ, nhưng các tà vật kia phát hiện mình đến thành thị xa lạ, đều rất sợ hãi, đối với chân tướng đám thủ hạ của Tiểu Mã nói cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696494/chuong-2788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.