Diệp Thiếu Dương trong lòng chùng xuống, chuyện này... thật sự là nghĩ kỹ thấy quá đáng sợ.
Những gì Bích Thanh nói, hơi giống như điển cố Trang Chu mộng hồ điệp.
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm sau một lúc lâu, nói: “Ít nhất hiện tại ta có thể xác định, thế giới hiện tại này, với ta mà nói là giả, ta biết mình là ai?
“Ngươi là Diệp Thiếu Dương, không phải Dương Thiệu Nghiệp, nhưng nếu có một ngày có người nói với ngươi, ngươi không phải Diệp Thiếu Dương, mà là một người khác, những gì trước kia người trải qua chỉ là một giấc mộng, vậy nên làm gì bây giờ?”
Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, nói: “Từ khi nào người lại thích thảo luận triết học cùng người ta vậy?”
Bích Thanh nghiêng đầu nhìn hắn, cười cười, “Chỉ là suy nghĩ một chút, phía trước có thể bị sửa chữa ký ức, biến thành tức phụ người, nhưng mà lúc ấy, ta lại không hề có chút ý thức đó đều là giả, loại cảm giác này thực đáng sợ.”
Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, ngồi xuống bên giường, nói: “Ta có thể lý giải loại cảm giác này. Nhưng, ít nhất trước mắt ta biết mình là Diệp Thiếu Dương, vạn nhất ngày nào đó phát hiện mình không phải, đến lúc đó nói sau ha, rốt cuộc ta không thể vì loại giả thiết này, từ bỏ cuộc sống hiện mình của mình phải không?”
Bích Thanh gật gật đầu, cười nói: “Chính xác! Thật ra, vừa nãy ta cũng chỉ là giả thiết một chút, trên cơ bản không có khả năng như vậy.”
Diệp Thiếu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696411/chuong-2705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.