Chương trước
Chương sau
Binh sĩ truyền lệnh vừa muốn xuống núi, lại bị Lâm Tam Sinh gọi về, trầm ngâm nói: “Hậu quân tạm thời bất động, đồn trú phía sau, mặt khác phái người theo dõi gắt gao tình huống hài hạp cốc khác!”

Sau khi binh sĩ này rời đi, phó tướng nhíu mày hỏi Lâm Tam Sinh: “Đại soái, tất cả đều như người phỏng đoán, mà nay không nên là thời cơ tăng binh hạp cốc, bao vây tiêu trừ Doanh Câu, chờ đợi thu gặt sao? Vì sao lại làm an bài như vậy?”

Lâm Tam Sinh cau mày, trầm ngâm nói: “Ta luôn cảm thấy, sự tình có chút không thích hợp… Vẫn là làm thêm một chiêu chuẩn bị tốt hơn, xem chiến cuộc biến hóa!”

Vừa dứt lời, phía dưới vách núi đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm, mọi người nhìn nhau.

“Ta đi xem chút!” Một giám quân của Chúng Các phái chạy vội qua, đến giữa sườn núi, liếc một cái liền thấy được thi thể kia ngã ở trên mặt đất, đang phân hóa thành tinh phách, chỉ còn lại có một bộ khôi giáp nằm ở trên mặt đất, thông qua tua trên mũ giáp, giám quân này liếc một cái nhận ra trước mắt chính là truyền lệnh binh mới vừa rồi xuống núi kia, nhất thời kinh hãi, nhìn quét xung quanh, cũng chưa phát hiện cái gì khác thường, lúc này mới bước nhanh đi qua, muốn xem hiện trường có lưu lại dấu vết gì hay không.

Kết quả vừa xoay người đi xuống, phía sau đột nhiên truyền đến một đợt động tĩnh lạ, giám quân vốn đã đề phòng xung quanh, lập tức xoay người lại nhìn thấy một nữ tử dáng người nóng bỏng đi tới, ngũ quan tinh xảo, mang theo một loại mị hoặc tà tính.

Nhưng khiến người ta chú ý nhất vẫn là mắt cô ta, hai con mắt màu đỏ rực long lanh như sóng nước, Con người trong đó lại lập lòe, tựa như ngọn lửa.

Tuy chưa từng có gặp, nhưng giám quân này liếc một cái nhìn thấy cô ta, trong đầu lập tức xuất hiện một cái tên, theo bản năng thốt ra: “Nữ Bạt!”

Một giây tiếp theo, giám quân theo bản năng lui lại mấy bước, từ bên hông lấy ra một xấp linh phù, run giọng nói: “Ta là trưởng lão Chúng Các phái Tinh Nguyệt các, cũng là người có thân phận, ngươi nếu không giết ta, có thể bảo Chúng Các phái giao tiền chuộc…”

Nữ Bạt vẫn đi hướng trước mặt hắn, trên mặt mang theo nụ cười tà mị.

Giám quân cuối cùng đã hiểu, Nữ Bạt căn bản chưa nghe hắn đang nói gì, cô ta muốn, là tính mạng mình.

Chạy là không còn kịp, trong miệng giám quân phát ra một tiếng thét dài, nhắc nhở người đỉnh núi tới cứu mình, vừa hướng Nữ Bạt đánh ra linh phụ trong tay, hy vọng có thể chống đỡ một lát.

Một xấp linh phù toả sáng linh quang, hướng hết về Nữ Bạt bay đi, kết quả… Ở lúc sắp đến trước mặt cô ta đột nhiên lơ lửng bất động, linh lực của linh phù rơi ở trên người Nữ Bạt, tựa như chưa tạo thành bất cứ thương tổn nào, mà là bị cô ta hấp thu hoàn toàn.

Một giây tiếp theo, bóng người Nữ Bạt chợt lóe, xuất hiện ở trước mặt giám quân, ngón tay khẽ nhấc, giám quân cũng không thấy được xảy ra cái gì, thân thể của mình lại bị một luồng lực lượng vô hình bao lấy, dùng sức đè ép thân thể hắn.

Nữ Bạt… Không hổ là Nữ Bạt.

Đây là ý niệm cuối cùng xuất hiện hơn nữa duy trì trong đầu hắn, một giây tiếp theo, ở dưới sự đè ép không thể kháng cự, thân thể hắn bị vặn thành một cái quẩy.

Nữ Bạt nhanh chóng rời khỏi hiện trường, hướng trên đỉnh núi bay đi, đáp ở đối diện đám người Lâm Tam Sinh, chỗ xa hơn hai mươi mét.

“Nữ Bạt…” Lâm Tam Sinh đã thấy cô ta.

Người còn lại đều chưa từng gặp Nữ Bạt, nhưng, bọn họ tin tưởng phán đoán của Lâm Tam Sinh, chống đỡ phán đoán này thật ra chỉ cần một điều là đủ rồi: Có gan một mình đến ám sát Lâm Tam Sinh, lại là nữ, trong trăm vạn đại quận Thị tộc, cũng chỉ có một mình Nữ Bạt.

“Bảo hộ đại soái!”

Sĩ quan phụ tá phục hồi tinh thần, hô to một tiếng, các hộ vệ vẫn luôn trấn thủ ở trên núi lập tức kết trận, từng người đều bày ra tư thế khác nhau, quanh thân lóe ra hào quang khí tràng khác nhau, màu sắc từ nhạt tới đậm.

Tổng cộng mười hai người, mỗi người bày ra tư thế đại biểu một tòa tinh cung.

Thập Nhị Tinh Cung trận.

Trận pháp phòng ngự giữ nhà của Linh Sơn, mười hai người này đều đến từ Linh sơn, tu luyện là pháp thuật đạo môn Xiển giáo, là đệ tử đích truyền của Phổ Pháp Thiên Tôn, vâng mệnh đến bảo hộ Lâm Tam Sinh.

Rầm rầm rầm…

Một luồng linh lực từ dưới chân người đầu tiên bên trái bốc lên, sau đó bay đến trên thân người thứ hai, sau đó là người thứ ba, chỉ chốc lát thời gian đã truyền tới trên thân người thứ mười hai, ở giữa nối liền một đường, bên trên lóe ra các đốm sáng, tựa như ánh bạc của dải ngân hà, đem Lâm Tam Sinh với mấy vị giám quân bảo hộ ở bên trong.

Mà mấy vị giám quân này cũng lập tức tản ra, hình thành lớp phòng tuyến thứ hai, bảo hộ Lâm Tam Sinh.

Đối mặt hai tầng phòng tuyến này, Nữ Bạt không thèm quan tâm, chậm rãi đi tới, hai tay nâng lên, hai luồng khí tức màu đỏ nhạt từ lòng bàn tay 4 bay ra, hướng trên đỉnh lan tràn ra, đem toàn bộ mọi người bao vây.

Thi khí, nhưng không phải thi khí bình thường.

Nơi luồng hơi thở này đến, tựa như ngưng trệ không khí, toàn bộ mọi người đều cảm thấy quanh thân dính hồ, có một loại cảm giác gấp gáp, càng lúc càng mãnh liệt, quấy lấy linh lực Thập Nhị Tinh Cung trận, mười hai người đều nhíu mày, lực lượng duy trì trận pháp cũng càng lúc càng ngưng trệ.

Nữ Bạt chậm rãi vừa phóng thích thú khí, vừa chậm rãi đi vào trong Thập Nhị Tinh Cung trận.

Lực lượng của trận pháp tựa như trì hoãn bước chân của ả, nhưng tựa như vẫn chưa tạo thành bất cứ thương tổn nào đối với ả, chỉ là chậm rãi tiêu hao thi khí “phiên bản tăng mạnh” ả phóng ra.

Ánh mắt Nữ Bạt ở trong đám người tập trung tâm Tam Sinh, chậm rãi nói: “Ta từng gặp ngươi.”

“Ta cũng từng gặp ngươi, ở lúc người còn là Vương Mạn Tư.”

“Ngươi là một môn nhân của Diệp Thiếu Dương, sao lại lên làm thống soái ba quân Không Giới, sớm biết hôm nay, ta lúc ấy nên giết ngươi.” Nữ Bạt mỉm cười, “Nhưng, bây giờ cũng còn kịp.”

Sau đó tựa như nghĩ tới cái gì, nói: “Diệp Thiếu Dương ở nơi nào?”

“Ở hang ổ của các ngươi.” Nữ Bạt tự nhiên không có khả năng hiện tại chạy về Thiên Khí sơn, ả có biết hay không cũng không được việc gì, nói cách khác, nếu đợi Nữ Bạt trở về Diệp Thiếu Dương cũng chưa thể rời khỏi, vậy chỉ có thể nói rõ nhiệm vụ của hắn đã thất bại.

Hắn nói như vậy, cũng là muốn xem xem phản ứng của Nữ Bạt, để xác minh ý niệm tiềm tàng không thể xác định nào đó của mình.

Nữ Bạt vừa nghe, mỉm cười nói: “Hắn đã đến sao?”.

Quả nhiên… k biết!

Trong lòng Lâm Tam Sinh lộp bộp một cái, chẳng lẽ… Ý nghĩ kia của mình không phải tin đồn vô căn cứ?

“Phốc!”

Trong mười hai đệ tử Linh sơn, đệ tử trẻ tuổi nhất kia cảm thấy trong lòng như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, nhất thời bực mình, ói ra một ngụm máu.

Mười một người khác cũng đều không dễ chịu.

Thập Nhị Tinh Cung trận của bọn họ, lực phòng ngự tuy mạnh, có thể bám trụ bước chân Nữ Bạt, nhưng làm người ta ghê tởm là, thi khí biến thái của Nữ Bạt lại có thể không để trận pháp vào mắt, trực tiếp thẩm thấu vào, sau đó bị bọn họ hấp thu –sinh linh Thanh Minh Giới, không cần mũi hít khí, nhưng khi làm phép, lại là cần cương khí của bản thân cùng thiên phong địa khí tác dụng lẫn nhau.

Muốn đóng chặt lỗ khí, không hút vào thi khí, phải bỏ ngang trận pháp, nhưng nếu không bày trận, dựa vào thực lực cá nhân, mặc kệ là tìm Nữ Bạt đơn đấu hay là vậy công, trên cơ bản đều tương đường chịu chết. Binh sĩ truyền lệnh vừa muốn xuống núi, lại bị Lâm Tam Sinh gọi về, trầm ngâm nói: “Hậu quân tạm thời bất động, đồn trú phía sau, mặt khác phái người theo dõi gắt gao tình huống hài hạp cốc khác!”

Sau khi binh sĩ này rời đi, phó tướng nhíu mày hỏi Lâm Tam Sinh: “Đại soái, tất cả đều như người phỏng đoán, mà nay không nên là thời cơ tăng binh hạp cốc, bao vây tiêu trừ Doanh Câu, chờ đợi thu gặt sao? Vì sao lại làm an bài như vậy?”

Lâm Tam Sinh cau mày, trầm ngâm nói: “Ta luôn cảm thấy, sự tình có chút không thích hợp… Vẫn là làm thêm một chiêu chuẩn bị tốt hơn, xem chiến cuộc biến hóa!”

Vừa dứt lời, phía dưới vách núi đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm, mọi người nhìn nhau.

“Ta đi xem chút!” Một giám quân của Chúng Các phái chạy vội qua, đến giữa sườn núi, liếc một cái liền thấy được thi thể kia ngã ở trên mặt đất, đang phân hóa thành tinh phách, chỉ còn lại có một bộ khôi giáp nằm ở trên mặt đất, thông qua tua trên mũ giáp, giám quân này liếc một cái nhận ra trước mắt chính là truyền lệnh binh mới vừa rồi xuống núi kia, nhất thời kinh hãi, nhìn quét xung quanh, cũng chưa phát hiện cái gì khác thường, lúc này mới bước nhanh đi qua, muốn xem hiện trường có lưu lại dấu vết gì hay không.

Kết quả vừa xoay người đi xuống, phía sau đột nhiên truyền đến một đợt động tĩnh lạ, giám quân vốn đã đề phòng xung quanh, lập tức xoay người lại nhìn thấy một nữ tử dáng người nóng bỏng đi tới, ngũ quan tinh xảo, mang theo một loại mị hoặc tà tính.

Nhưng khiến người ta chú ý nhất vẫn là mắt cô ta, hai con mắt màu đỏ rực long lanh như sóng nước, Con người trong đó lại lập lòe, tựa như ngọn lửa.

Tuy chưa từng có gặp, nhưng giám quân này liếc một cái nhìn thấy cô ta, trong đầu lập tức xuất hiện một cái tên, theo bản năng thốt ra: “Nữ Bạt!”

Một giây tiếp theo, giám quân theo bản năng lui lại mấy bước, từ bên hông lấy ra một xấp linh phù, run giọng nói: “Ta là trưởng lão Chúng Các phái Tinh Nguyệt các, cũng là người có thân phận, ngươi nếu không giết ta, có thể bảo Chúng Các phái giao tiền chuộc…”

Nữ Bạt vẫn đi hướng trước mặt hắn, trên mặt mang theo nụ cười tà mị.

Giám quân cuối cùng đã hiểu, Nữ Bạt căn bản chưa nghe hắn đang nói gì, cô ta muốn, là tính mạng mình.

Chạy là không còn kịp, trong miệng giám quân phát ra một tiếng thét dài, nhắc nhở người đỉnh núi tới cứu mình, vừa hướng Nữ Bạt đánh ra linh phụ trong tay, hy vọng có thể chống đỡ một lát.

Một xấp linh phù toả sáng linh quang, hướng hết về Nữ Bạt bay đi, kết quả… Ở lúc sắp đến trước mặt cô ta đột nhiên lơ lửng bất động, linh lực của linh phù rơi ở trên người Nữ Bạt, tựa như chưa tạo thành bất cứ thương tổn nào, mà là bị cô ta hấp thu hoàn toàn.

Một giây tiếp theo, bóng người Nữ Bạt chợt lóe, xuất hiện ở trước mặt giám quân, ngón tay khẽ nhấc, giám quân cũng không thấy được xảy ra cái gì, thân thể của mình lại bị một luồng lực lượng vô hình bao lấy, dùng sức đè ép thân thể hắn.

Nữ Bạt… Không hổ là Nữ Bạt.

Đây là ý niệm cuối cùng xuất hiện hơn nữa duy trì trong đầu hắn, một giây tiếp theo, ở dưới sự đè ép không thể kháng cự, thân thể hắn bị vặn thành một cái quẩy.

Nữ Bạt nhanh chóng rời khỏi hiện trường, hướng trên đỉnh núi bay đi, đáp ở đối diện đám người Lâm Tam Sinh, chỗ xa hơn hai mươi mét.

“Nữ Bạt…” Lâm Tam Sinh đã thấy cô ta.

Người còn lại đều chưa từng gặp Nữ Bạt, nhưng, bọn họ tin tưởng phán đoán của Lâm Tam Sinh, chống đỡ phán đoán này thật ra chỉ cần một điều là đủ rồi: Có gan một mình đến ám sát Lâm Tam Sinh, lại là nữ, trong trăm vạn đại quận Thị tộc, cũng chỉ có một mình Nữ Bạt.

“Bảo hộ đại soái!”

Sĩ quan phụ tá phục hồi tinh thần, hô to một tiếng, các hộ vệ vẫn luôn trấn thủ ở trên núi lập tức kết trận, từng người đều bày ra tư thế khác nhau, quanh thân lóe ra hào quang khí tràng khác nhau, màu sắc từ nhạt tới đậm.

Tổng cộng mười hai người, mỗi người bày ra tư thế đại biểu một tòa tinh cung.

Thập Nhị Tinh Cung trận.

Trận pháp phòng ngự giữ nhà của Linh Sơn, mười hai người này đều đến từ Linh sơn, tu luyện là pháp thuật đạo môn Xiển giáo, là đệ tử đích truyền của Phổ Pháp Thiên Tôn, vâng mệnh đến bảo hộ Lâm Tam Sinh.

Rầm rầm rầm…

Một luồng linh lực từ dưới chân người đầu tiên bên trái bốc lên, sau đó bay đến trên thân người thứ hai, sau đó là người thứ ba, chỉ chốc lát thời gian đã truyền tới trên thân người thứ mười hai, ở giữa nối liền một đường, bên trên lóe ra các đốm sáng, tựa như ánh bạc của dải ngân hà, đem Lâm Tam Sinh với mấy vị giám quân bảo hộ ở bên trong.

Mà mấy vị giám quân này cũng lập tức tản ra, hình thành lớp phòng tuyến thứ hai, bảo hộ Lâm Tam Sinh.

Đối mặt hai tầng phòng tuyến này, Nữ Bạt không thèm quan tâm, chậm rãi đi tới, hai tay nâng lên, hai luồng khí tức màu đỏ nhạt từ lòng bàn tay 4 bay ra, hướng trên đỉnh lan tràn ra, đem toàn bộ mọi người bao vây.

Thi khí, nhưng không phải thi khí bình thường.

Nơi luồng hơi thở này đến, tựa như ngưng trệ không khí, toàn bộ mọi người đều cảm thấy quanh thân dính hồ, có một loại cảm giác gấp gáp, càng lúc càng mãnh liệt, quấy lấy linh lực Thập Nhị Tinh Cung trận, mười hai người đều nhíu mày, lực lượng duy trì trận pháp cũng càng lúc càng ngưng trệ.

Nữ Bạt chậm rãi vừa phóng thích thú khí, vừa chậm rãi đi vào trong Thập Nhị Tinh Cung trận.

Lực lượng của trận pháp tựa như trì hoãn bước chân của ả, nhưng tựa như vẫn chưa tạo thành bất cứ thương tổn nào đối với ả, chỉ là chậm rãi tiêu hao thi khí “phiên bản tăng mạnh” ả phóng ra.

Ánh mắt Nữ Bạt ở trong đám người tập trung tâm Tam Sinh, chậm rãi nói: “Ta từng gặp ngươi.”

“Ta cũng từng gặp ngươi, ở lúc người còn là Vương Mạn Tư.”

“Ngươi là một môn nhân của Diệp Thiếu Dương, sao lại lên làm thống soái ba quân Không Giới, sớm biết hôm nay, ta lúc ấy nên giết ngươi.” Nữ Bạt mỉm cười, “Nhưng, bây giờ cũng còn kịp.”

Sau đó tựa như nghĩ tới cái gì, nói: “Diệp Thiếu Dương ở nơi nào?”

“Ở hang ổ của các ngươi.” Nữ Bạt tự nhiên không có khả năng hiện tại chạy về Thiên Khí sơn, ả có biết hay không cũng không được việc gì, nói cách khác, nếu đợi Nữ Bạt trở về Diệp Thiếu Dương cũng chưa thể rời khỏi, vậy chỉ có thể nói rõ nhiệm vụ của hắn đã thất bại.

Hắn nói như vậy, cũng là muốn xem xem phản ứng của Nữ Bạt, để xác minh ý niệm tiềm tàng không thể xác định nào đó của mình.

Nữ Bạt vừa nghe, mỉm cười nói: “Hắn đã đến sao?”.

Quả nhiên… k biết!

Trong lòng Lâm Tam Sinh lộp bộp một cái, chẳng lẽ… Ý nghĩ kia của mình không phải tin đồn vô căn cứ?

“Phốc!”

Trong mười hai đệ tử Linh sơn, đệ tử trẻ tuổi nhất kia cảm thấy trong lòng như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, nhất thời bực mình, ói ra một ngụm máu.

Mười một người khác cũng đều không dễ chịu.

Thập Nhị Tinh Cung trận của bọn họ, lực phòng ngự tuy mạnh, có thể bám trụ bước chân Nữ Bạt, nhưng làm người ta ghê tởm là, thi khí biến thái của Nữ Bạt lại có thể không để trận pháp vào mắt, trực tiếp thẩm thấu vào, sau đó bị bọn họ hấp thu –sinh linh Thanh Minh Giới, không cần mũi hít khí, nhưng khi làm phép, lại là cần cương khí của bản thân cùng thiên phong địa khí tác dụng lẫn nhau.

Muốn đóng chặt lỗ khí, không hút vào thi khí, phải bỏ ngang trận pháp, nhưng nếu không bày trận, dựa vào thực lực cá nhân, mặc kệ là tìm Nữ Bạt đơn đấu hay là vậy công, trên cơ bản đều tương đường chịu chết.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.