Quỳ thi này liếm liếm môi, nói: “Hậu Khanh muốn mời người đi tìm Mạnh bà xin một bát Vong Tình Thủy.”
“Ha ha ha, nằm mơ à?” Tiêu Dật Vận cười to mấy tiếng, “Soạt một cái mở ra cây quạt gấp, nhàn nhã quạt gió, nhìn chằm chằm quỳ thi nói: “Ta rất tò mò, hắn dựa vào cái gì cảm thấy ta sẽ giúp hắn? Đến, ngươi hôm nay nếu nói ra đạo lý ta cho ngươi đi, nếu nói không ra được đạo lý, xin mời người đi Huyết Trì địa ngục.”
Quỳ thi nhìn hắn, hoàn toàn không sợ hãi, không nhanh không chậm nói: “Bởi vì, ngươi là huynh đệ của Diệp Thiếu Dương”
Tiêu Dật Vân đột nhiên biến sắc, sững sờ nói: “Có gì quan hệ với Thiếu Dương?”
“Quan hệ rất lớn, Vong Tình Thủy này, chính là cho Lãnh Ngọc hô uống.”
Tiêu Dật Vân chợt khép lại cây quạt gấp, chỉ vào hắn nói: “Tình huống rốt cuộc là gì, ngươi mau nói thật!
Quỷ thi đem tình huống mình hiểu biết nói một lần, cuối cùng nói: “Mặt mũi Hậu Khanh, bản thân ngươi có thể sẽ không nể, nhưng làm như thế này có thể khiến Lãnh Ngọc quên Thiếu Dương, toàn tâm toàn ý ở bên Hậu Khanh, không còn Lãnh Ngọc cản trở, Thiếu Dương có thể an tâm đi làm việc hắn nên làm, làm đứa con ông trời lựa chọn của hắn, chẳng phải là tốt?”
Tiêu Dật Vân ngây ra, đột nhiên cười lạnh, nói: “Hậu Khanh có ý hay nhỉ, muốn để Lãnh Ngọc quên Thiếu Dương, sau đó gả cho hắn? Để hắn từ bỏ hy vọng này. Ta là huynh đệ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696254/chuong-2548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.