Chu Lệ hơi nghiêng ngựa, nhường một người đi bộ đi ra, vẻ mặt cực kỳ cung kính, chắp tay nói: “Tiên sinh…”
Người này khoát tay, nói: “Ta đến.”
Trong tay cầm một cái mõ, gõ vài tiếng cốc cốc cốc, hướng Phương Hiểu Nhụ khẽ cười nói: “Phương tiên sinh nhận ra ta hay không?”
Phương Hiếu Nhụ nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói: “Tể tướng áo đen!”
Qua Qua chăm chú nhìn lại, lão già này là tên đầu trọc, đỉnh đầu có sẹo hương, trên cổ đeo một chuỗi hạt châu rất lớn, trong tay còn đang cầm mõ, nhìn là hòa thượng, trên người lại mặc một cái áo dài màu đen dán sát người, là loại thuần màu đen, màu da cũng ngăm đen như than, vẻ mặt nghiên túc, không có một chút loại cảm giác mặt mũi hiền lành hòa thượng nên có.
Đặc biệt là trên thân hòa thượng này tản ra một luồng hơi thở cực kỳ cường thế, chứng minh tu vi cao thâm.
“Diệu Quảng Hiếu!! Ngươi thế mà lại đi chung với loạn thần tặc tử này!”Kiến Văn Để nhìn thấy Diệu Quang Hiếu, cũng chấn động.
Qua Qua kinh ngạc nói: “Người kia là ai thế, khí tràng thật mạnh!”
“Tể tướng áo đen! Mưu sĩ số một của Chu Lệ lúc còn sống, Chu Lệ mưu phản, hắn là công đầu!”
Diệu Quảng Hiếu nhìn Kiến Văn Đế, trên mặt vẫn không có bất cứ biểu cảm nào, hai tay chắp lại, khom người bái nói: “Lão thần ra mắt thái thượng hoàng.”
Kiến Văn Đế cười nói: “Ba chữ Thái thượng hoàng tử trong miệng người nói ra, thật sự là châm chọc.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696230/chuong-2524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.