Diệp Thiếu Dương vừa nghe, lập tức hiểu ra, cười nói: “Hóa ra cậu là khổ vì tình.”
“Tôi mấy ngày nay đều ở bên Tiểu Văn, cảm tình phát triển tốt lắm…”
“Ngủ chưa?”
“Cái này… Tôi đang nói chính sự cảm ơn.”
Diệp Thiếu Dương bật cười, “Tôi chỉ hỏi cậu ngủ chưa.”
“Chưa! Cậu người này sao ô uế như vậy chứ, tôi nói chính sự với cậu đó!” Tứ Bảo rống lên.
“Ừm ừm, cậu nói.” Diệp Thiếu Dương tiếp tục húp canh.
“A, tôi nói đến đâu rồi nhỉ..”
“Các ngươi đã ngủ.”
“Đúng, chúng tôi đã.. Ngủ cái em gái cậu!” Diệp Thiếu Dương lấy đũa chỉ vào hắn, “Cậu muốn ngủ với em gái tôi, trực tiếp đi nói với Tiểu Manh, loại chuyện này cần trưng cầu ý kiến cá nhân người ta.”
Ngô Gia Vĩ gã không thích cười này nghe tới đây cũng cười đến phun canh.
“Móa nó!” Tứ Bảo bưng lên canh dê trước mặt, cả giận nói: “Tôi con mẹ nó cố ý chờ cậu trở về, thảo luận vấn đề cảm tình với cậu, người lại bậy bạ tin hay không tồi đem canh úp lên đầu cậu.”
“Được được, nói. Cậu nói hai người phát triển rất thuận lợi.”
Tứ Bảo đặt canh xuống, trực tiếp ngồi ở trên sàn, nói: “Đúng, chúng tôi phát triển rất thuận lợi, nếu dựa theo người bình thường mà nói, nên đi gặp người lớn trong nhà rồi, nhưng tôi đây… Ài, các cậu nghĩ xem, nếu người lớn nhà Văn Văn thấy cô ấy đem một hòa thượng dẫn về trong nhà, có thể trực tiếp đuổi tôi đi hay không chứ.”
“Sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696159/chuong-2453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.