Diệp Thiếu Dương nói: “Ngài tìm ta, tự nhiên là có việc lớn. Ta chờ ngài tự mình nói.”
Trương Vô Sinh tự tìm mất mặt, có chút xấu hổ, lại nâng chén trà lên uống một ngụm, nói: “Diệp chưởng giáo, chúng ta đều nghe nói người đã trở lại, cho nên ta muốn tới tìm người tán gẫu, ngươi có tính toán gì không?”
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn, Trương Vô Sinh nhìn qua trung hậu thành thật, trên thực tế rất nhiều tâm kế, nhưng con người này không xấu, hơn nữa rất có tiết tháo, Diệp Thiếu Dương thật ra rất có hảo cảm đối với hắn, nhưng bởi vì chuyện Nhuế Lãnh Ngọc… giới pháp thuật nhân gian bây giờ đối với hắn phổ biến không có hảo cảm gì, tương lai sau khi cứu ra Nhuế Lãnh Ngọc, nói không chừng còn phải binh đao gặp nhau, bởi vậy từ sau khi trở về, thì chưa từng liên hệ với đồng môn giới pháp thuật, cho dù là Mao Sơn, cũng cố ý không liên hệ, sợ mình tương lai nhỡ đâu làm sao, hại son môn mình.
Lần này Trương Vô Sinh chủ động tìm tới cửa, tất nhiên là có chuyện quan trọng, trong lòng Diệp Thiếu Dương có tính toán, nhưng cũng không chủ động hỏi, muốn chờ hắn tự mình nói.
Trương Vô Sinh liếc Bích Thanh đang lấy di động xem TV một cái, nói: “Vị này là.”
“Cô ấy là sư muội của Lý Hạo Nhiên, xem như
một người bạn của ta đi.”
Diệp Thiếu Dương thật ra có chút xấu hổ, Bích Thanh bởi vì giết người quá nhiều, lệ khí trên người rất nặng, tuy đã hết sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696143/chuong-2437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.