Lâm Tam Sinh quay đầu nhìn thoáng qua Đông Hoàng Chung trong lôi trì, Diệp Thiếu Dương còn đang đau khổ chống đỡ, phía dưới, trong Đông Hoàng Chung, đỉnh đầu Tiểu Cửu lại xuất hiện một đạo linh quang. Hiển nhiên là lại vượt qua một tầng lôi kiếp gian nan, sinh ra một đạo trong thiên địa nhân tạm hồn, còn có hai đạo nữa.
Lâm Tam Sinh tính toán một phen thời gian sinh ra một đạo hồn phách này, dùng thời gian đương đại của nhân gian để tính, hẳn là mười phút đồng hồ, dựa theo tốc độ này, cho dù tất cả thuận lợi, muốn tự sinh ra hai đạo hồn phách khác, cũng cần thời gian hai mươi phút đồng hồ.
Hai mươi phút đồng hồ. Bọn họ căn bản không chống đỡ nổi.
Làm sao bây giờ?
Lâm Tam Sinh đột nhiên nhớ tới cái gì, tiến lên giữ chặt lão Quách còn ở ngoại vi bắn, ghé tai hắn nói gì đó. Lão Quách sửng sốt một phen nói: “Có thể được không?”
“Hắn hiện tại thần niệm cũng hoàn toàn bị kiềm chế, hẳn là có thể được. Thử xem! Trước mắt cũng không có cách khác!”
Lão Quách vừa nghe, dùng sức gật đầu, tay cầm hai khẩu súng phun nước, lao đi, đầu tiên là tay trái bóp cò súng, nhắm ngay Son Son Thiền Sư bắn.
Nước phân phun ra, nhưng căn bản không tới gần được kết giới, cách còn có mấy tấc, liền như bị một vách ngăn vô hình ngăn trở, rơi xuống.
Lão Quách lại dùng tay phải bóp cò súng, hét lớn một tiếng: “Trông hết vào ngươi!”
Một sóng nước màu tím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696078/chuong-2372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.