“Ta lúc trước đã thăm dò đám người Tiểu Bạch, cô ấy theo sự phụ ta đi Không Giới, không ở chung với mọi người, cũng không biết chúng ta trở về.” Lâm Tam Sinh suy nghĩ một phen, nói: “Thiếu Dương, ta trước theo các ngươi đi xông vào lối trì, việc nơi đây xong, ta muốn đi gặp Lâm Lâm cùng sự phụ ta, đem sự tình nói với bọn họ một phen, nghe một chút ý tứ sư phụ ta, đó dù sao cũng là sự phụ ta.”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu. “Đến lúc đó ta đi cùng ngươi.”
Lâm Tam Sinh đứng dậy nói: “Nên kế hoạch đều kế hoạch tốt rồi, ngày mai thời điểm hành động, ngươi lại gọi ta đi, ta đi trước bầu bạn với Uyển Nhi.”
Nói xong hóa khói chui vào trong Âm Dương Kính trên người Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương thở dài, nhìn bầu trời đêm, lẩm bẩm: “Quân sự, chuyện này chung quy là ta nợ ngươi. Tương lai nếu có cơ hội, ta tan xương nát thịt báo đáp…”
Cửa thủy tinh bị kéo ra, có người đi lên ban công. Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn là Chanh Tử, nói: “Em đến rồi.”
“Em cảm giác được anh tìm em, xử lý xong chút việc, bây giờ tới rồi.”
Diệp Thiếu Dương lúc này là ngồi ở trên ghế nằm, Chanh Tử trực tiếp đi tới ngồi ở trên đùi hắn.
Diệp Thiếu Dương lập tức ngồi dậy, nhìn về phía cửa đẩy. Chanh Tử cười một tiếng. “Yên tâm đi, tiểu lang hắn không tới.”
“Không phải, em không nói vậy còn tốt, em vừa nói ra, anh sao lại cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696064/chuong-2358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.