“Ô, vậy sư tỷ người mau đi đi.” Tô Mạt biết cô ta là không muốn nói ra chân tướng đối với mình, cũng chưa truy hỏi, Phàn Lê Hoa hướng cô mỉm cười, nhẹ nhàng lên núi.
Phàn Lê Hoa vượt qua đỉnh núi chính, tới trong vườn lê mười dặm phía sau núi, vườn lê có đại trận thủ hộ, không cần ai trông giữ, Phàn Lê Hoa biết khẩu quyết vào trận, không bao lâu đã chui qua, tới trước nhà tranh của Lê Sơn Lão Mẫu, đứng lại ngoài cửa, khom người nói: “Đệ tử Phàn Lê Hoa cầu kiến sư phụ.”
“Lê Hoa? Sao người lại tới đây, mau vào.” Thanh âm thân thiết của Lê Sơn Lão Mẫu từ trong phòng truyền đến.
Phàn Lê Hoa đẩy cửa đi vào, vô thanh vô tức từ phía sau cửa kéo lấy một cái bồ đoàn, ngồi ở đối diện Lê Sơn Lão Mẫu.
“Ta bảo người đi nhân gian giám sát nơi ở của Diệp Thiếu Dương, sao người đột nhiên trở lại, đã có chuyện gì?”
Phàn Lê Hoa gật gật đầu, nói: “Diệp Thiếu Dương đã trở lại!
Lê Sơn Lão Mẫu giật mình một cái: “Thật sao?”
“Là đệ tử tận mắt nhìn thấy, Diệp Thiếu Dương, còn có hòa thượng kia, mấy người đó cùng nhau quay về chỗ ở, sau đó Đạo Phong cùng Hỗn Độn Thiên Ma cũng chạy tới, không biết đang mưu đồ hành động bí mật gì. Đệ tử sợ bị phát hiện, không dám tới gần, chỉ ở xa xa nhìn, bởi vậy cũng
không biết bọn họ nói gì.” Lê Sơn Lão Mẫu đứng dậy, thong thả bước đến trước cửa sổ, trầm mặc một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696061/chuong-2355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.