“Nhân gian cũng tốt, âm ty cũng thế, đều là nát đến trong gốc rễ, chỉ có Thái m sơn lại là một mảnh đất lành, ta nói nhiều với người như vậy, chỉ vì người tuổi còn trẻ, đã có tu vi này, không đành lòng người sa đọa nhân gian, ngươi nếu theo ta cùng đi, mặc dù ngươi là hậu nhân của Diệp Pháp Thiện, ta cũng có thể bảo vệ người chu toàn… Ngươi nếu không theo, nơi đây sẽ là tử địa của ngươi, thần hồn cũng không cách nào chu toàn…”
“Được rồi người đừng nói nữa, ta biết rồi. Người đã tẩu hỏa nhập ma. Ta con người này lắm chuyện, không dễ siêu độ, vẫn là ta siêu độ ngươi đi.”
Diệp Thiếu Dương hét lớn một tiếng, trong miệng niệm chú, vài đạo linh phù cùng nhau cháy lên, nháy mắt phá vỡ năm đạo lôi quang, Diệp Thiếu Dương đột nhiên rút lên Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, hướng Mộc Lạc chém tới.
Mộc Lạc cũng một lần nữa đem năm đạo lôi quang thu ở trên thân đạo kiếm, lại lần nữa bắt đầu đấu pháp chém giết với Diệp Thiếu Dương…
“Sơn dương, cậu xem Xích Nguyệt La Sát kia đang làm gì?” Tứ Bảo và Ngô Gia Vị cùng nhau đối phó Tự Tại tôn giả, tuy trong thời gian ngắn không hạ được gã, nhưng chiến cuộc so với Diệp Thiếu Dương bên này thoải mái hơn nhiều, rất tò mò Xích Nguyệt La Sát vì sao mãi không lên, nhìn thoáng qua, phát hiện cô ta không biết từ nơi nào lấy ra một cái lư hương, ở bên trong cắm một nén nhang.
Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696039/chuong-2333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.