Tiểu Mã hỏi “Có việc gì gấp?”
Còn không có chờ Diệp Thiếu Dương mở miệng nói, thì phía sau đột nhiên có tiếng đàn truyền đến.
Diệp Thiếu Dương trong lòng căng thẳng, tỳ bà? Quay đâu lại nhìn, thấy ở trên cao của lưỡng giới sơn, có một người đầu đội mũ phượng, mặc một cái áo khoác màu đỏ rất tà mị, ngồi ở trên một khối núi đá, mà chuyên chú đàn.
Khoảng cách quá xa, không có nhìn rõ được khuôn mặt nữ tử kia, nhưng Diệp Thiếu Dương lập tức đoán được nữ tử này không phải là Tuyết Kỳ, không chỉ vì ăn mặc không giống, mà chủ yếu là khí chất, Tuyết Kỳ khí chất mê hoặc cùng lẳng lơ, thế nhưng trong đó lại có lãnh diễm tuyệt luân, còn nữ tử trước mắt này đem lại cho người ta cảm giác thật là quỷ dị, loại cảm giác này không nói rõ được, thậm chí là rất đáng sợ.
Chẳng lẽ ….
là tiếp dẫn tiên nữ của quỷ mẫu? nó ôm cái tỳ bà, là muốn làm trò xiếc gì? Nữ tử đánh đàn tỳ bà, trong miệng phát ra âm thanh như là tiếng than thở, mở miệng hát lên “Canh một u sầu khởi, vô hạn ưu phiền ở trong lòng…….”
Thanh âm trong trẻo, ở trong sơn cốc chấn động vang lại, tạo thành vô số hồi âm, như xa như gần, đều nghe rất rõ ràng, cùng với tiếng hát cùng nhau tiếng đến, còn có tầng tầng oán khí, giống như là mây đen từ bốn phía tràn lại đây.
Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên ngẩn ra, rồi kêu lên “Không ổn, là thanh âm của quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3694229/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.