Vợ chồng Diệp Quân vừa thấy hai người Diệp Thiếu Dương về tới, liền lập tức hỏi thăm việc tìm kiếm Hạn Bạt, Diệp Thiếu Dương đành phải sơ lược nói qua một hồi.
Diệp Quân tính tình nóng nảy, vừa nghe thấy vậy tức khắc nổi trận lôi đình, la lớn: “Sao con không về kêu ta a, nếu con không tiện ra mặt thì ta sẽ đi, ai dám quật mồ mả nhà ông thì ta sẽ đập chết hắn, chẳng cần biết hắn là ai!”
“Ông”
trong miệng thúc thúc, chính là ông nội của Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, trong lòng rất là cảm động, nói: “Nhị thúc, hiện tại thôn trưởng Diệp bá, là người thế nào?”
“Con nói Diệp bá đó à, cũng không tồi, ở trong thôn cũng có chút danh tiếng, cũng làm không ít việc tốt, bất quá chỉ là không đủ cứng rắn, không thể so sánh với ông nội con được.”
Diệp Thiếu Dương lại hỏi: “Ông ta làm sao mà lên làm thôn trưởng được vậy ạ?”
Diệp Quân thở dài: “Kỳ thực thôn trưởng Diệp bá là do ông nội con lựa chọn, sơn thôn của chúng ta dân cư không nhiều lắm, ông nội con là tộc trưởng, sau lại thành lập thôn, mỗi lần tuyển cử cũng đều là do ông sắp đặt, dựa theo quy củ của Diệp gia chúng ta, cứ mỗi đời tộc trưởng trước khi nghỉ hưu sẽ tiến cử thôn trưởng kế nhiệm, hiện tại không có tộc trưởng, thì thôn trưởng là cao nhất...
như vậy đó.
Lúc ấy gặp nạn hồng thuỷ, ông nội con quả thực có cơ hội chạy thoát thân, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3694150/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.