“Diệp Thiếu Dương, diệp thiên sư, hãy tha cho ta….”
Hồ Uy đau đớn lăn lộn trên mặt đất, liên tục cầu xin tha thứ.
“Thiên sư”
Địa tinh chắp tay đối với Diệp Thiếu Dương, có chút không đành lòng trước cảnh này “ài ….
chuyện này có phải là nặng tay quá không?”
Diệp Thiếu Dương lạnh lùng nhìn hắn “Nếu ngươi biết hắn làm gì với những phụ nữ này, ngươi cũng sẽ giống như ta, cảm thấy trừng phạt như vầy còn chưa có trả hết tội!”
“Nhưng, xé hồn cắn phách như vậy có hay không vi phạm thiên đạo?”
Địa tinh sợ sệt nói.
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn “Thiên đạo là gì, chẳng lẽ hắn làm chuyện thương thiên hại lý, sau đó còn có cơ hội đoạt được hỗn độn chi lực, vĩnh sinh bất tử, như vậy mới tình là thuận thiên đạo sao?”
“Thiên địa đại đạo, nhân quả tuần hoàn, báo ứng tương xứng.”
Diệp Thiếu Dương nói tiếp “Đây là thiên đạo, nếu thiên đạo có sơ xót, vậy thì có người đi thay trời hành đạo, bằng không chúng ta là pháp sư để làm cái gì, thiếu nợ thì phải trả tiền, giết người thì đền mạng, đây là thiên đạo!”
Diệp Thiếu Dương nhớ tới hành vi của Hồ Uy đối với những người phụ nữ này------đặc biệt là Lý Thu Nga, mặt lạnh lùng, càng nói càng giận, không nhịn được phẫn nộ lên.
Nghe hắn nói Địa tinh cũng hiểu được sự tình, nên không dám mở miệng nữa.
Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, bình tĩnh lại cảm xúc, lúc này hắn mới cầm Thái ất phất trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3694117/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.